Ngọc Băng nhẹ nhàng bước vào phòng, nàng không đinh bật đèn chỉ nương nhờ vào ánh trăng phát hiện trên giường nàng thế nhưng có thêm một người. Hơi thở người này rất mỏng nàng đoán hắn đang bị trong thương, nên cũng yên tâm tiến lại gần. 
Nàng lấy tay gạt tóc trên mặt hắn ra, để lộ một gương mặt trắng đến dọa người, đôi môi tím tái, chắc hẳn là trúng độc, trên người còn đầy vết thương do đao gây ra, máu vẫn đang chảy. Cứu hay không cứu, nàng không biết hắn là ai nếu cứu nhầm kẻ địch thì sao đây? Nhưng mà để hắn chết ở đây sẽ ô nhiễm giường ngủ của nàng, lại không ai xử lí xác, rất phiền toái. 
Sau một hồi đắn đo vì sợ ô nhiễm, phiền phức Ngọc Băng quyết định cứu người. Châm cho hắn vài châm để cầm máu, động tác nhanh nhẹn xử lí vết thương. Nếu nàng đoán không lầm thì hắn trúng độc Hàn tâm thực cốt (dạ em chém, ai có tên hay hay chỉ em),loại độc này khi trúng phải khiến toàn thân cảm giác lạnh cóng, lạnh từ trong tâm ra, người trúng độc nếu không uống thuốc giải sau 4 canh giờ, độc phát sẽ làm vỡ tim, xương cốt gãy rụng... đóng băng mà chết. 
“May cho ngươi gặp phải tỷ tỷ nếu không thì ngươi chuẩn bị đi làm bạn với Diêm ca rồi” Ngọc Băng nói nhỏ, cũng không biết tên này có thù oán với ai mà người ta lại muốn cho hắn chết thảm như vậy. 
Một viên thuốc giải nhét vào miệng thiếu niên, qua 1 khắc sắc mặt hắn dần tốt lại, nôn ra máu đen rồi từ 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-huyet-nu-vuong-that-phu-tranh-sung/1593769/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.