"Hạ Lan, ngươi hát mấy câu nữa cho ta nghe."
Đợi bọn hắn rốt cuộc đi tới gian phòng, Tiêu Mặc đặt Hạ Lan Phiêu lên giường. Hắn chỉ cảm thấy tâm chợt giật mình, vội vàng thám thính bí mật mình muốn biết từ nàng. Nhưng mà, Hạ Lan Phiêu chỉ là ‘hì hì’ cười một tiếng, một tay bắt được mặt của hắn.
"Mặt trời bầu trời theo, Hoa nhi đối với ta cười. . . . . ."
"Không phải bài hát này." Tiêu Mặc tốt tính nói, thuận tiện giữ tay của nàng ở trong lòng bàn tay.
Tay rất nhỏ, rất mềm. . . . . . Nắm như vậy, giống như nàng là thuộc về ta. . . . . .
"Vuốt tay của ngươi nha đi theo ta nha, ôm eo của ngươi nha gió tốt. *** nha, sờ sờ lưng của ngươi nha cùng ta ngủ nha. . . . . ."
Hạ Lan Phiêu cười hì hì nhìn Tiêu Mặc, dùng một cái tay khác sờ về phía khuôn mặt của hắn, thuận tay ở ngang hông hắn nắm một cái. Tiêu Mặc chỉ cảm thấy ngẩn ra, sau đó ngọn lửa cả người trong nháy mắt bị đốt.
Dù sao nàng cũng không chạy được, bí mật về sau cũng có thể biết. Hiện tại, vẫn là làm một chút "Chuyện nên làm" thôi. . . . . .
"Hạ Lan. . . . . ."
Tiêu Mặc nhìn Hạ Lan Phiêu thật sâu, trán dán lên trán Hạ Lan Phiêu, đôi môi cách nàng chỉ có 1 millimet. Hắn thở ra khí nóng ấy là chính là nóng rực, nóng đến mức có thể hòa tan Hạ Lan Phiêu.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998835/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.