"Hạ Lan, ngươi hãy nghe ta nói."
"Ta không muốn!" Hạ Lan Phiêu gắt gao bắt được khung cửa.
"Hạ Lan, mới vừa ngươi còn nói cái dạng ngôn từ nghĩa chánh kia, tại sao có thể lâm trận lùi bước? Đi theo ta!"
"Đừng!"
Sau lại, rốt cuộc là nàng bị Hoa Mộ Dung cứng rắn kéo xuống lầu. Nàng núp ở trong phòng mình không dám ra cửa, mà Tiêu Mặc và Hạc Minh cũng không có quá mức bức bách, chỉ là một bộ dáng cùng với nàng tốn hao đi xuống.
Hạ Lan Phiêu ở trong phòng buồn bực đến sắp mốc meo, mà Hạc Minh lại cảm thấy cuộc sống nhiều hơn mấy phần niềm vui thú. Mỗi ngày hắn (HM) đều nhân lúc Tiêu Mặc không có ở đây chút độc phấn vào trong phòng hắn (TM),khi thì hắn thêm chút "Mê tình tán" rồi các loại gia vị vào trong thức ăn, tuy nhiên cũng bị Tiêu Mặc nhẹ nhàng hóa giải.
Nhưng người rốt cuộc cũng có tính khí.
Khi Hạc Minh nhàm chán lấy mấy mỹ nhân đến lấp đầy trên giường Tiêu Mặc, Tiêu Mặc cũng bắt đầu phản kích. Hắn gọi mấy nam sủng vào gian phòng của Hạc Minh, tính đúng thời cơ khiến tiểu nhị mở cửa mà vào vừa vặn nhìn thấy bộ dạng Hạc Minh mới tắm xong bị mấy nam tử bao vây thành hình tròn, chế tạo ra mỹ danh "Đoạn tụ" (*),cũng làm các nữ nhân đối với hắn ôm ấp yêu thương tuyệt vọng.
(*) Đoạn tụ: đồng tính, nam thích nam.
Hạc Minh vốn không để ý danh tiếng của mình, nhưng từ sau lần trước, nữ nhân thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998815/chuong-202.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.