Bên này, Hoa Mộ Dung sạch sẻ gọn gàng dùng một con dao kết liễu tên hộ vệ rắm thúi kia, thắng được tỷ thí. Lý Hi Bạch cũng có chút ngoài ý muốn, chỉ là giọng nói buồn bực: “Mộ Dung, ngươi thật sự đã suy nghĩ kỹ? Lần này tỷ thí chỉ có ba trận, thắng hai trận tức là thắng lợi —— ngươi thật muốn đem chức tộc trưởng chắp tay nhường cho người ta?”
“Ngươi biết ta không hiếm lạ gì , gia gia.” Hoa Mộ Dung bình thản mà cười cười: “Để cho ta làm người thừa kế thứ hai, thừa kế vật kia là được rồi.”
“Ngươi. . . . . .”
Lý Hi Bạch trợn tròn cặp mắt nhìn Hoa Mộ Dung, đột nhiên kịch liệt ho khan đứng lên. Hoa Mộ Dung chỉ là lạnh nhạt nhìn hắn, giống như hắn là người không hề có quan hệ gì. Lý Thương Nguyệt có chút nóng nảy, rốt cuộc lại không có đi lên phía trước, chỉ có Hạ Lan Phiêu nhẹ nhàng đấm lưng cho Lý Hi Bạch, bưng nước trà tới cho hắn: “Gia gia, uống chút trà nóng sẽ tốt.”
“Không ngờ quan tâm ta chỉ là một nha đầu lần đầu tiên gặp mặt . . . . . . Ha ha. |” Lý Hi Bạch gượng cười, giống như tất cả sức lực đều bị cướp đi, trong nháy mắt già đi: “Ta biết rõ trước kia ta làm rất nhiều chuyện sai lầm, cho nên ta muốn bù đắp trên người các con, lại không nghĩ rằng các ngươi từng người đều hận ta . . . . . . Mà thôi, dù sao ta sống không được bao lâu, có thể trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998772/chuong-226.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.