Edit: Du
Bên cửa sổ, Tiêu Mặc trầm tĩnh nhìn Lưu Ly, khóe môi tràn đầy trào phúng.
“Vâng”
Lý Trường xuất hiện ở trước mặt của Tiêu Mặc, nghe theo an bài của hắn mà xử lý thi thể của Lưu Ly thật tốt, sau đó cúi đầu chờ Tiêu Mặc ra lệnh. Nhưng là, hắn đợi hồi lâu, chỉ nghe Tiêu Mặc sâu kín nói: “Lý Trừong, nữ nhân ai cũng ngốc như vậy sao?”
“Nô tài không biết. . . . . .”
“Ta cũng không có nói gì với nàng, thậm chí không có ra lệnh cho nàng, mà nàng cư nhiên thật sự giúp ta diệt trừ dư nghiệt Khuyển Nhung. Thật ra thì, trong lòng của ta cũng là có chút không đành lòng. . . . . . Ta biết bọn họ có thể là không có lòng mưu phản, nhưng bọn họ là dư nghiệt dị tộc, lại biết được bí mật ‘ tam bảo ’ , bọn họ nhất định phải chết.”
“Vâng”
“Thà giết lầm một ngàn, không thể bỏ qua cho một. Ta không thể bởi vì sự tùy hứng của ta mà để giang sơn Đại Chu lâm vào nguy hiểm.”
“Vâng”
“Hạ Lan Phiêu. . . . . . Nàng đã bắt đầu khiến lòng ta dao động, ta không thể giữ nàng nữa. Nhưng là, ta cũng không nhẫn tâm giết nàng. . . . . . Cho nên, ta chỉ có thể rời đi.”
“Vâng”
“Nếu Hạ Lan biết được Ngư Đảo bị diệt, nhất định sẽ liều mạng với ta, cho nên Lưu Ly cũng không được giữ lại —— nàng chết như vậy cũng tiết kiệm ta không ít hơi sức, vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998758/chuong-235.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.