Edit: Du
Ngày hôm sau.
Cùng phòng, cùng phòng, ngày sinh nhật mười sáu tuổi của ta, ta cùng Tiêu Mặc cùng phòng rồi !
Hạ Lan Phiêu mệt mỏi tỉnh lai, đang nhìn nam tử đang hít thở đều đều bên cạnh, thật muốn một tát cho mình chết. Nàng nhớ mang máng hôm qua nàng và Tiêu Mặc trắng đêm không ngủ làm tình, mà hình như nàng cũng không có phản kháng, hoàn toàn là xuất phát từ tự nguyện. . . . . .
Say rượu loạn tính, say rượu loạn tính!
Hạ Lan Phiêu buồn bực nhìn ác ma đang ngủ say bên cạnh mình, thật muốn tú hung hăng cắn một ngụm trên khuôn mặt yêu nghiệt hấp dẫn phụ nữ kia, rốt cuộc cũng không dám cắn. Nàng cố nén cả người đau nhức, rón rén bò xuống giường, xột xột xoạt xoạt mặc quần áo vào, muốn trộm đi ra khỏi phòng, lại bị Tiêu Mặc kéo phía sau lưng lại.
“Hạ Lan, ngươi chiếm tiện nghi của ta đã rồi muốn đi sao?” Tiêu Mặc mỉm cười nhìn nàng: “Ngươi không chịu phụ trách.”
. . . . . .
Tiêu Mặc! Rốt cuộc là ai chiếm tiện nghi của ai!
Hạ Lan Phiêu oán hận nhìn Tiêu Mặc, thật hận không thể liều mạng với hắn ở đây. Nàng gian nan nuốt nước miếng, cố gắng ổn định tâm tình của mình, lạnh nhạt nói: “Mọi người đều là người lớn, ngày hôm qua uống rượu quá nhiều, nhất thời. . . . . . Nhất thời kích thích, làm vài chuyện không nên làm. Chúng ta cứ quên mất nó đi, đường ai nấy đi thôi.”
“Nếu như mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998756/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.