“Tiêu Mặc, muốn đi gặp Thái Hậu hay không? Dù sao bà cũng là sinh mẫu (mẹ đẻ) của ngươi, e rằng sẽ......”
......
“Đi thôi. Nàng không ngừng lắc đầu, lẩm bẩm nói: “Tại sao trời cao muốn đùa như vậy...... Đây rốt cuộc là tại sao?”
Không có người trả lời nàng.
Nơi xa, chuông tang vẫn còn ở cố chấp vang lên, khiến cho hoàng cung vắng vẻ càng thêm cô quạnh. Mà điều duy nhất nàng có thể làm, chính là ôm hắn, để cho hắn cảm nhận được chút ít ấm áp không đáng nói đến này......
———— tuyến phân cách tiểu hồ ly ————
Tiêu Mặc vì Thái Hậu cử hành một tang lễ long trọng.
Ở trong tang lễ, hắn bình tĩnh nghe lễ nghi quan ca tụng Thái Hậu đoan trang hiền thục, vì dân vì nước, bình tĩnh nhìn sinh mẫu của mình được chôn cất. Hắn nhìn dung nhan tái nhợt của Thái Hậu, hai mắt nhắm chặt, rốt cuộc quỳ rạp xuống trước quan tài của bà. Hắn dùng quỳ xuống vì sám hối thù hận không nên có của mình, mà theo hắn quỳ xuống, Văn Võ Bá Quan và rất nhiều phi tần cùng gào khóc.
“Thái Hậu nương nương, sao ngài lại đi như vậy? Thái Hậu nương nương......”
Hạ Lan Phiêu đã chẳng muốn nhìn đám người lô hỏa thuần thanh (dày công tôi luyện) biểu diễn giống như thân nương (mẹ ruột) chết, chỉ là một tấc cũng không rời ở lại bên cạnh Tiêu Mặc. Đợi tang lễ xong, Tiêu Mặc cho gọi Lý Trưởng tới, lạnh nhạt nói: “Đem những điều ngươi biết nói cho Trẫm.”
“Hoàng Thượng......”
“Trẫm đã biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998727/chuong-251.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.