Editor: Hạ Tiểu Phong
"Hạ Lan cô nương nói đùa." Ngọc Cầm ngẩn ra, sau đó cười lạnh: "Ngọc Cầm bất tài, lại là người của công tử, cô nương làm như vậy sợ rằng......"
"Vậy thì để hoàng thượng đồng ý thôi. Lý trưởng, đi hỏi hoàng thượng. Tất cả các người còn lại giải tán đi."
"Vâng"
Lý trưởng nhận được lệnh, vội vàng đi hỏi Tiêu Mặc. Tiêu Mặc đang cùng các đại thần thương nghị quốc sự, chợt nghe Hạ Lan Phiêu nói ra yêu cầu này có chút kinh ngạc, vừa cẩn thận ngẫm nghĩ sau đó lại mỉm cười. Hắn biết, khi chiến tranh bắt đầu, Hạ Lan Phiêu sẽ không trốn ở trong cung để cho hắn bảo vệ, mà sẽ đứng bên cạnh hắn, cùng hắn đấu tranh.
Nàng đúng là lớn rồi nha.
Bên trong Long Tiếu điện, tất cả thị nữ đã lui ra ngoài.
Ngọc Cầm nghe Lý trưởng truyền lại hoàng mệnh (mệnh lệnh của hoàng thượng),mặt không chút thay đổi, nhìn Hạ Lan Phiêu thật lâu, làm trong lòng Hạ Lan Phiêu không tự chủ được mà sợ hãi. Nhưng mà, Hạ Lan Phiêu đã sớm không còn là tiểu nha đầu ban đầu để lộ hỉ nộ ái ố ra sắc mặt. Nàng đùa giỡn ly trà trong tay, cười nói với Ngọc Cẩm: "Ngọc Cầm cô nương, trong cung này ta không có người quen, cô nương lại là người quen của ta, cho nên liền phiền toái Ngọc Cầm cô nương chăm sóc ta."
"Cô nương khách khí. Công tử phân phó Ngọc Cầm tự nhiên làm theo." Mặt Ngọc Cầm không vẻ gì nói.
"Như vậy thì tốt. Về sau, ngươi liền chăm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998517/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.