Editor: Hạ Tiểu Phong (chưa beta)
"Ha ha, ta nằm mơ thấy chàng " Hạ Lan Phiêu lúng túng cười: "Một giấc chiêm bao về chàng chàng liền xuất hiện, thật tốt, haha......"
"Hạ Lan, đừng nói dối." Tiêu Mặc bình tĩnh nhìn nàng: "Có phải nàng có tâm sự gì không?"
"Đúng vậy...... Ta rất sợ chiến tranh. Ta rất sợ sẽ có người chết."
"Chỉ có kẻ yếu mới có thể chết."
"Nhưng kẻ yếu cũng có huynh đệ tỷ muội, phụ mẫu thê nhi (cha mẹ, vợ con)...... Nếu như có thể, ta hy vọng sẽ không có chiến tranh. Nhưng ta biết đây chỉ là mộng tưởng mà thôi."
"Hạ Lan......"
"Thật xin lỗi, ta không nên bày ra đồng cảm như vậy." Hạ Lan Phiêu đè nén sự bi thương không hiểu từ đâu xong lên trong lòng, nhìn Tiêu Mặc cười ngọt ngào: "Tiêu Mặc, chúng ta sẽ không thua, tuyệt đối không thua. Mặc dù chúng ta không chủ động tiến công, nhưng nếu có người muốn chiếm đoạt nhà của chúng ta, chúng ta nhất định sẽ phản kích."
"À...... Tại sao nàng lại muốn Ngọc Cẩm làm thị nữ?"
"Chàng không bỏ được?" Hạ Lan Phiêu nghịch ngợm hỏi.
"Dĩ nhiên không phải."
"Bởi vì ta sợ các ngươi sẽ cọ ra lửa nha, lâu ngày sinh tình ~~"
"Nàng ghen?"
"Đúng vậy, ta ghen." Hạ Lan Phiêu rúc vào trong ngực Tiêu Mặc, nụ cười nhạt nhòa, lười biếng giống như một con mèo: "Kẻ nguy hiểm vẫn nên đặt ở bên người mới thấy an tâm."
"À...... Đi tắm và thay một bộ y phục sạch sẽ đi, Hạ Lan. Bắt đầu từ ngày mai,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998516/chuong-363.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.