Edit: kaylee
Tất cả mọi người bắt đầu kêu lên... Mặt của bọn họ bởi vì kích động và hưng phấn mà sung huyết đỏ bừng, nhưng cả người tràn đầy đấu chí không cách nào ức chế, khiến cho Hạc Minh cũng hơi ngây ngẩn. Hạc Minh nhàn nhạt liếc Hạ Lan Phiêu một cái, cười như không cười nói: "Tiểu Hạ Lan, đây là mỹ nhân kế của nàng sao?"
......
"Có thể nói là như vậy." Hạ Lan Phiêu mỉm cười: "Ta chỉ là dùng hết sức của mình động viên các tướng sĩ, nói cho bọn hắn biết đánh thắng trận, sống sót mới có thể có mỹ nữ ôm vào ngực, mà nếu thất bại chúng ta đều là nô lệ mất nước, tất cả mỹ nữ cũng đều thuộc về địch quốc mà thôi."
"Đạo lý rất thô tục ~~ nhưng mà rất có tác dụng ~~"
"Cám ơn Hạc Minh đại nhân khích lệ."
"Nếu nàng đã đến đưa tiễn, chẳng lẽ không đưa cho ta chút quà tặng chia tay sao?"
"Ngươi muốn cái gì?"
"Ha ha......"
Hạc Minh hơi cười cười, tóc dài đen nhánh tung bay ở trong gió. Hôm nay hắn mặc khôi giáp màu hổ phách cho dù ở trong đêm tối vẫn là tản ra ánh sáng nhàn nhạt, khoác áo choàng màu đỏ chót, ngang hông đeo bảo kiếm màu bạc trắng, bỏ đi hơi thở có chút âm nhu yêu nghiệt thường ngày, có chỉ là dũng mãnh có lực tràn đầy khí khái nam tử.
Hạc Minh dung mạo tuyệt mỹ, thân hình cao lớn, mặc vào quân trang hẳn là thích hợp như thế, giống như hắn trời sinh chính là một quân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998495/chuong-373.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.