Edit: kaylee
Hạ Lan Phiêu lẩm bẩm nói xong, trên mặt mất đi huyết sắc, vẻ mặt cũng vô cùng mệt mỏi. Tiêu Mặc thấy nàng như vậy, vô cùng lo lắng, nắm tay nhỏ bé lạnh lẽo của nàng, dịu dàng nói: "Cùng ta về cung nghỉ ngơi, không cần đoán mò nữa."
"Ừ......"
"Ta bảo nàng không cần đoán mò nữa!" Tiêu Mặc đột nhiên nhấn mạnh: "Nàng là người có thân thể, nghĩ những chuyện nhàm chán này chỉ tạo thành khốn nhiễu đối với nàng và đứa bé! Bắt đầu từ bây giờ, không cho phép nàng còn nghĩ chuyện Liên phi đó nữa, cái gì đều phải không nghĩ! Nàng xem nàng bây giờ sắc mặt tái nhợt thành cái dạng gì rồi?"
"Liên phi nàng......"
"Đừng nhắc lại nữa, ta cũng không cho nàng suy nghĩ lung tung nữa."
"Được rồi."
Chuyện này cứ như vậy qua đi.
Mặc dù Hạ Lan Phiêu sợ Tiêu Mặc không vui, không hề không đề cập tới chuyện Liên phi, nhưng nàng vẫn là đang âm thầm điều tra vết tích của Liên phi —— nàng không tin là trí nhớ của mình có vấn đề. Nhưng mà, bất luận nàng điều tra thế nào, lấy được kết luận đều là không có người tên Liên phi kia —— tất cả mọi người nói mình không biết Liên phi, cũng không có bất kỳ tài liệu nào ghi lại cuộc đời, sự tích về Liên phi, ngay cả một câu cũng không có.
Hiện tại nàng có thai, ra vào cung không tiện, cho nên giao buôn bán Ngọc Minh trai kinh đô cho Thương Nguyệt quản lý, mình chỉ ở trong cung an tâm dưỡng thai.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998436/chuong-413.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.