Edit: kaylee
Trò chơi...... Ha ha......
Ta đã từng không chỉ một lần nghe Liên phi nói đến cái gì mà "Trò chơi", cũng thấy qua ở trong thơ Lâm Lang (Điệp Hậu),nhưng ta luôn không biết họ nói rốt cuộc là cái gì. Hiện tại ta biết rồi, mà chân tướng lại là tàn nhẫn như vậy!
Thì ra là vui buồn hợp tan, yêu hận tình thù của ta, chỉ là một trò chơi được an bài tốt, mà ta, chỉ là một diễn viên thôi......
Diễn viên......
Chưa bao giờ biết mình trải qua tất cả chỉ là diễn viên ngu ngốc một vở kịch hay trong mắt người khác......
Ha ha......
Hạ Lan Phiêu rất muốn khóc, nhưng nàng lại cảm thấy mắt khô khốc, hẳn là một giọt nước mắt cũng chảy không ra. Diêm Vương nhìn xuống nàng từ trên cao, vẻ mặt thương xót: "Hạ Lan Phiêu, vì cảm tạ ngươi ra sức diễn xuất như vậy, Bổn vương đặc biệt cho ngươi một cơ hội, để cho ngươi trở lại cuộc sống ngươi vốn nên có. Tất cả những gì ngươi có ở thế giới này đều sẽ bị xóa đi, sẽ không có người nào nhớ ngươi... ngươi cũng sẽ không nhớ tất cả ngươi xảy ra. Có thể trở lại thời đại của mình, lần nữa bắt đầu cuộc sống, đề nghị này không tệ chứ —— Bổn vương nhưng là rất ít nhân từ như vậy. Hiện tại, ngươi có thể sửa sang một chút, chuẩn bị về nhà."
"Ngươi để cho ta đi?" Hạ Lan Phiêu cười lạnh: "Đầu tiên là không giải thích được làm cho ta rời đi thời đại của mình, sau đó ở lúc ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-hoang-phe-hau/1998435/chuong-415.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.