Hai người tiếp tục đi , sau đó ngồi ở bè tre một lúc.Hồng Liên hai bên bờ sông, giai nhân cảnh đẹp.Lang ly uyên tựa hồ là khống chế không được bản thân, nhìn Long YHoàng bên cạnh vẻ mặt điềm tĩnh, có chút hoảng hốt, nhẹ nhàng “ tiếnthêm một bước”, hôn lên môi của nàng.Long y hoàng cười nhẹ đẩy hắn ra, hai tay nàng bây giờ như vôlực,không thể phản kháng lại bất cứ điều gì lúc này, Lang ly uyên thânthể gần như cứng lại.Hai người lại sóng vai ngắm cảnh đẹp, không biết qua bao lâu, Long y hoàng đột nhiên nói phải ra về.Lang ly uyên nói muốn đưa nàng về, chính là khi đi được nửa đường,thủ hạ bỗng nhiên chạy tới, nói là có chuyện khẩn cấp yêu cầu hắn xử lýngay.Long y hoàng nói: “Ta không nên làm ngươi chậm trễ, ngươi đi về trước đi, ta tự mình trở về là được.”Lang ly uyên đột nhiên kéo tay nàng, nhanh chóng kéo thân ảnh nàngvề phía mình : “Trong hai ngày này là một kỷ niệm rất đáng nhớ với ta,hai ngày sau ngươi nhất định phải tới, ta có lời muốn nói với ngươi.”“Có điều gì mà bây giờ không thể nói được sao?”“Không được, ta cần có thời gian để suy nghĩ, xác định xem thứ gì quan trọng nhất.”Nhìn bộ dáng nghiêm túc hiếm hoi của hắn, Long Y Hoàng đột nhiên rất muốn cười.Nguyệt Nha( chỉ đôi môi cong như trăng @@) nàng khẽ cong: “Ta đã biết, dù thế nào hôm đó ta nhất định sẽ đến tiễn ngươi.”“Ngươi trên đường nên cẩn thận một chút, hiện tại vô cùng hỗn loạn, vẫn nên cẩn thận một chút với những kẻ xấu.”“Yên tâm đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/45461/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.