Edit: Âu Dương Nhược Thần.Beta: Lãnh Vân Nguyệt. ”Ta trở về phòng trước.” Long Y Hoàng bỗng nhiên gấpsách lại rồi đứng lên, vội vàng để lại một câu nói, sau đó nhanh chóngrời đi. Phượng Vũ Thiên nhìn nàng càng chạy càng xa, dần dần hóathành một cái điểm trắng thân ảnh, thân thể mới quay lại, nhìn PhượngTrữ Lan: “Ca, ngươi đây là làm gì?” Phượng Trữ Lan đẩy nhánh cây ra, đi đến đình, ở phíasau hắn, Nhan phi đang dùng cây quạt phe phẩy: “Ta cái gì cũng không cólàm, là chính cô ta rời đi.”“Ngươi… Thật sự là chưa thấy qua vợ chồng như các ngươi vậy.” Phượng Vũ Thiên bĩu môi. ”Ta chưa từng thừa nhận ta cùng nàng là vợ chồng.”Phượng Trữ Lan khoanh tay mà đứng, y một thân dài ngọc thụ lâm phong,dáng người cao ngất. ”Ca, ngươi từ nhỏ đến lớn đều là ngoan cố như vậy, cứng đầu!” ”Như thế nào, nếu ta lập tức đối tốt với nàng, và bấtcứ lúc nào cũng yêu thương nàng, đây mới là người hiền lành ? Ta làmkhông được, chỉ cần một ngày nàng là Thái tử phi, ta đối nàng cừu hậnliền càng sâu hơn.” Phượng Trữ Lan chậm rãi giơ tay lên, gió mát phấtqua, vài miếng lá cây bay xuống lòng bàn tay của hắn, sau đó bàn taychậm rãi khép lại, rũ xuống, mở ra, vài miếng lá cây kia rõ ràng tanxương nát thịt, theo đầu ngón tay rơi xuống. ”Nàng thực đáng thương, đơn thân một mình đến dị quốctha hương, nếu ngươi cũng không đối với nàng tốt, sau này nàng nên nhưthế nào chứ?” ”Không liên quan đến ta.” ”Ca ca, ngươi chẳng những ngoan cố, còn thực ích kỷ!” Phượng Vũ Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383230/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.