“Ngươi vừa nói gì ? Ta chưa ngherõ. »Phượng Ly Uyên giả vờ mơ màng,lại gần nàng hơn.Long Y Hoàng quayđầu đi, trên môi không giấu nổi vui vẻ : « Ta chưa nói gì, cái gì tacũng chưa nói. » Phượng Ly Uyên trấn tĩnh lại,nghiêm túc nói : « Ta nghe được. » . ”Vậy ngươi còn hỏi ta?” Long y hoàngquay đầu đi tránh ánh mắt hắn, nhưng nàng chỉ cảm thấy có lực đạo kéo cả người nàng về phía hắn,môi bị ngọn lửa nóng đỏ mà ôn nhuận của hắn kiachiếm giữ,nàng trong nhất thời có chút phản ứng,đến lúc hoàn hồn,bỗngnhiên phát hiện đã bị Phượng Ly Uyên chiếm tiện nghi ! Đôi môi của hắntừ từ lui ra một chút,nhưng khoảng cách cùa hai người lúc này thật khiến cho người khác không khỏi có ý nghĩ kì quái,Phượng Ly Uyên cười nói :« Chúng ta quả thật đã lâu rồi. »« Ta cảm giác như chỉ chớp mắt thôivậy,thật sự đã rất lâu rồi sao ? »Long Y Hoàng cất thanh âm nhẹ nhànghỏi ngược lại..thật giống như chú sơn dương nhỏ vô tội mà mê hoặc.“Sống một ngày bằng một năm.” Phượng ly uyên nhẹ nhàng hôn lên khóe môi Long y hoàng , thủ chưởng nhẹ nhàng ômlấy nàng từ đằng sau, chiếc cằm vùi trong mớ tóc đen mềm mại của nàng.« Nghĩ lại thì,hơn nửa tháng trướcngươi còn muốn giết ta. »Long Y Hoàng oán hận nói,trái lại thỏ thẻ trong ngực hắn,giống như sao khi chấn kinh tìm được tiểu miêu dựa vào,nhiệtđộ cơ thể của Phượng Ly Uyên khiến nàng an tâm. « Ta có lỗi….Bởi vì lúc đó…ta bị nàng và Phượng Trữ Lan chọc giận,cho nên mới làm vậy..chuyệnnày khiến ta áy náy không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-thai-tu-phi/2383163/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.