Phương Ly Uyên ôm Long Y Hoàng quay về hướng tẩm cung mình, nhẹ nhàngđặt nàng trên giường, sau đó lập tức phân phó cung nữ nhanh chóng đi tìm thái y lại đây, còn mình lại ôm nàng thật chặc, cầm lấy cổ tay nàng,không ngừng vận công liên tục truyền chân khí cho nàng để bảo vệ thainhi đang có nguy cơ gặp nguy hiểm.Tin Long Y Hoàng té xỉu rất nhanh đã truyền khắp trong cung, đồngthời thái y vội vàng đuổi tới, hoàng hậu, hoàng đế, Oanh Nhi cùng Nhanphi không cam lòng muốn đến rồi cả Phượng Trữ Lan người có liên can lại bị hoàng hậu tha tới, chỉ một thoáng cũng đã đuổi tới tẩm cung PhượngLy Uyên .
Tiến vào phòng, mọi người tức khắc bị cảnh tượng trước mắt làm chokinh sợ – Phượng Ly Uyên đang ôm Long Y Hoàng đầy ái muội, mỗi ngườiđều mang tâm tư phức tạp nổi lên trong đôi mắt, nhưng cũng không cáchnào che dấu sự thật.
Nếu nói vì Long Y Hoàng té xỉu, có thể lý giải được dưới tình thế cấp bách Phượng Ly Uyên trước ôm nàng về tẩm cung mình vì phát hiện gầnđó, nàng cần chân khí để bảo trụ thai nhi Phượng Ly Uyên vận khí truyền cho nàng cũng có thể lý giải, nhưng … Giờ phút này, biểu hiện bênngoài Phượng Ly Uyên rất lo lắng cùng dau lòng, còn cả tư thế ôm thậtchặc cả người nàng mắt nặng nề ảm đạm, thật sự không hề khó để nhìn rahai người này có quan hệ… thật là làm người khác không thể không loạntưởng.
Phượng Ly Uyên vừa nhìn thấy thái y bên cạnh lưỡng lự không dám đivào, thái y có phải không muốn bước đến, phiền toái trong lòng đột nhiên bùng nổ, quát: “Không thấy Thái tử phi có xảy ra chuyện sao! Nhanh lênlại đây!”
Thái y vội vàng đi qua, chạm vào cổ tay Long Y Hoàng, dò xét rõ ràngmạch tượng rồi cung kính nói: “Duệ vương, tình hình thai nhi trước mắtđã không có gì bất ổn, có thể không cần ngài tiếp tục hao tổn chân khínữa, chuyện còn lại có thể giao cho thần, nhất định đảm bảo Thái tử phicùng hoàng tôn không xả ra chuyện.”
“Nhớ rõ, lời mình đảm bảo!” Phượng Ly Uyên đều khẩn trương hơn sovới bất cứ kẻ nào, sau một hồi mới buông tay, đem cả người Long Y Hoàng đặt nhẹ nhàng trên giường, lạnh lùng nói: “Nếu bất cứ ai đển xảy rasai lầm, ta lập tức lấy đầu của kẻ đó!”
“Vâng… Nhưng mà, xin Hoàng Thượng, hoàng hậu, Thái tử cùng Vương giatrước tiên nên đi ra ngoài, thần phải giúp Thái tử phi ổn mạch giữthai.” Thái y nói tiếp.
“Chúng ta đi ra ngoài trước đi, không nên quấy rầy thái y trị liệucho Y Hoàng.” Hoàng đế nói, hoàng hậu vội vàng nhìn Phượng Ly Uyên, gật gật đầu phụ họa, hai vị chúa thượng đều ra lệnh như vậy, còn có ai dámlưu lại? Trừ thái y và vài người hầu ra những người khác không có quan hệ dần dần lui ra.
Phượng Trữ Lan là người cuối cùng rời khỏi, trước khi đi hắn nhìnthoáng qua Long Y Hoàng đang nằm trên giường, lại liếc mắt nhìn mộtngười càng giống trượng phu của Long Y Hoàng hơn so với hắn – PhượngLy Uyên, đôi mắt vốn dĩ bình tĩnh không gợn sóng thoáng chốc cuồn cuộn, tâm tình của hắn hỗn loạn, sâu không đáy, không thể phân biệt.
Phượng Trữ Lan một bước vừa ra khỏi phòng, cửa phòng lập tức bị đóng lại, sau đó chỉ vì thái y cần lấy một ít đồ dùng nên mới cho người đira ngoài vài lần, tiếp theo lại không thấy cửa mở ra nữa.
Hoàng đế đột nhiên lôi kéo Phượng Ly Uyên đến một bên nói chuyện,hoàng hậu âm thầm đứng lặng tại chỗ trầm tư, còn Oanh Nhi sắc mặt cóchút khó coi, Nhan phi vỗ vỗ bả vai của nàng, cũng gọi nàng đến bêncạnh, không biết nói cái gì đó, Phượng Trữ Lan nhìn thần thái khác nhau của mọi người tâm tư phức tạp , chính mình cũng bắt đầu suy tư, mắtphượng nửa nhắm, trong mắt mông lung không rõ cũng như tâm tư của hắn,làm người khác không thể không suy xét.
“Nhìn thấy ngươi và Thái tử phi ở chung hòa hợp, cảm tình phát triển, đương nhiên trẫm cảm thấy vui mừng… Bất quá, phải chăng có hơi thái quá chút, thật sự khó tránh khỏi làm người khác suy nghĩ miên man, LyUyên, nếu ngươi cảm thấy bên cạnh mình nữ nhân không đủ, trước khi công chúa Đại Khả được gả đến đây ngươi cũng nên có vài tiểu thiếp, hànhđộng hôm nay , khó có thể ngăn cản miệng lưỡi của người khác, sau nàysợ là trong sạch của ngươi và Thái tử phi đều bị hủy hoại chỉ trongchốc lát, về sau các ngươi không cần phải gần gũi như vậy!” Hoàng đếmang theo tức giận, thiếu chút nữa sẽ mắng Phượng Ly Uyên: “Hơn nữa,chỗ của Thái tử phi còn có Thái tử, ngươi chỉ là người ngoài, không nênbiểu hiện vội vàng lo lắng như vậy, còn nữa, hiện tại Thái tử phi đangmang thai, nếu người không biết chuyện, còn tưởng rằng các ngươi có quan hệ bất chính!”
“Phụ hoàng, nhi thần muốn nói một chuyện với ngài, về việc cầu hônthỉnh phụ hoàng hủy bỏ, nhi thần quyết không cưới gả!” Phượng Ly Uyênkhông nhìn hoàng đế tức giận trả lời, kiên định nói.
“Câm miệng! Hiện tại đã xảy ra chuyện này, ngươi nên nhanh chóng cửhành đại hôn mới là tốt, hủy bỏ cái gì? Dù sao không cho phép!” Hoàng đế càng sinh khí.
“Nhưng, phụ hoàng…” Phượng Ly Uyên muốn phản bác, mà hoàng đế cũng không quan tâm.
“Không chuẩn chính là không chuẩn! Chờ đến đại hôn đi, việc hôm nay tuyệt đối không thể lại phát sinh nữa!”
Dù sao cũng nói, kỳ thật hai người này ở ngay góc cung điện nóichuyện, lão hoàng đế vẻ mặt nổi giận đùng đùng, xem ra thật sự là vì lolắng cho Phượng Ly Uyên thôi, cũng chỉ vì yêu thương mà thôi, chỉ sợhắn bị người khác nói ra nói vào rồi bôi nhọ danh dự hắn mà thôi.
Phượng Trữ Lan dựa vào tường ở vị trí cách hai người nọ một góc, vô tư, vựa vặn nghe lời hai người nói rõ ràng từng câu chữ một, sau đóhắn lại xoay người, đi trở về cửa phòng, nơi cửa, mọi người vẫn đứng chờ đợi như cũ.
Hoàng hậu vẫn duy trì tư thế cũ, ngón tay ẩm ướt nhẹ nhàng lướt qua cằm, giống như đang trầm tư, đôi mắt đen đậm đầy suy tính.
Nhan phi và Oanh Nhi ở bên ngoài hoa viên nói chuyện, không biếtNhan phi nói những gì, sắc mặt Oanh Nhi càng xanh mét, nếu nhìn kỹ mắtsẽ thấy khói đặc toát ra từ đỉnh đầu, nhưng lại không thể phản bác, rõràng đang đuối lý.
Phượng Trữ Lan khóe miệng hơi cong làm cho bất kể ai cũng không thểnhận ra được độ cong đó có ý nghĩa gì, dứt khoát nghiêng nghiêng người,dựa vào cây cột bên cạnh, cầm lấy ngọc bội bên thắt lưng thưởng thức,rõ ràng là dáng vẻ khẩn trương vạn phần, rồi lại là bộ dáng cực lực ẩnnhẫn chờ đợi .
Lão ma ma bên người Hoàng hậu đi đến bên tai nàng, thấp giọng nói:“Dường như Duệ vương và Thái tử phi tình cảm không phải là nhỏ, có phải nên nhanh chóng chặt đứt hay không, để tránh rắc rối, phá hủy đại sựcủa nương nương .”
“Không cần, như vậy rất tốt.” Hoàng hậu phất tay với ma ma nói: “Cảmtình tốt như vậy đúng là chuyện tốt nha, người một nhà vốn nên quan tâmnhư thế không phải sao? Vả lại… Cảm tình càng tốt, nếu như sau này lợidụng, còn có thể tiết kiệm không ít sức lực, nói không chừng đây chínhlà huyệt tử của hắn… tử huyệt duy nhất, không nên bởi vì một chút chuyện nhỏ về danh tiết mà đem tử huyệt này phá hủy, hủy đi kế hoạch của Bổncung.”
“Đúng vậy, nương nương anh minh, là nô tỳ ngu dốt .” Ma ma cười một tiếng, thối lui sang một bên.
Phượng Trữ Lan ngẩng đầu nhìn trời, con ngươi đột nhiên thâm thúyđến nỗi không cách nào làm cho người ta đọc được ý nghĩ bên trong đó.
Thái y cuối cùng cũng đi ra, như là cùng lúc, hoàng đế và Phượng LyUyên hai người họ sắc mặt đều khó coi giống nhau từ bên cạnh đi ra.
Hiện tại việc quan trọng nhất vẫn là tình hình của Long Y Hoàng .
Thái y đầu tiên là hành lễ, sau đó điềm tĩnh nói: “Thái tử phi nươngnương chỉ là bị kinh hoảng, nên thai khí bất ổn, may mắn có Duệ vươngkịp thời vận chân khí ổn định thai, hiện tại thai nhi và người mẹ đều đã bình an, Hoàng Thượng và Hoàng hậu nương nương có thể an tâm .”
“Thái y, ngươi đã lập công lớn, trẫm sẽ có thưởng cho ngươi, vậy hiện giờ tình trạng của Thái tử phi ra sao?” Hoàng Thượng buông lỏng, tâmtình bị hỏng cũng được bù đắp không ít, hắn nói với thái y đầy vui vẻ.
“Đa tạ Hoàng Thượng.” Thái y đáp: “Chuyện này chẳng qua chỉ là trọng trách của thần.”
” Hiện tại Bổn cung vô cùng lo lắng cho thân thể của Thái tử phi, hiện giờ có thể vào xem hay không?” Hoàng hậu hỏi tiếp.
“Bẩm Hoàng hậu nương nương, Thái tử phi nương nương đã có dấu hiệusắp tỉnh, chẳng qua hiện tại thân thể yếu ớt, cần tĩnh dưỡng không nênbị quấy rầy, ngài vẫn nên…” Thái y một năm một mười bẩm báo rõ ràng, vẻ mặt thịnh nộ của Phượng Ly Uyên cũng dần dần nhu hòa, hắn chỉ muốnvào nhìn Long Y Hoàng, chỉ là nghe thấy thái y nói như thế, lại nhớ đếncuộc nói chuyện vừa rồi với hoàng đế, mới dừng lại cước bộ.
Oanh Nhi lẫn Nhan phi cũng xúm lại đây, nghe tin Thái tử phi và thainhi không gặp bất trắc, vẻ mặt hai người thay đổi rất khó coi.
Phượng Trữ Lan ra vẻ thần sắc vội vàng, từ bên cạnh đi đến trước mặt thái y, hấp tấp nói một câu, sau đó vừa đẩy thái y rồi trực tiếp đi vào phòng, bước đi thong thả đến bên giường: “Thế thì, ta đây là trượngphu, dù sao cũng nên đi vào nhìn thê tử cùng hài nhi chứ.”
Thái y vốn muốn nói Long Y Hoàng không nên bị quấy rầy, nhưng PhượngTrữ Lan lại nhân lúc trước khi thái y mở miệng đi về phía giường, rấtnhẹ nhàng ngồi xuống bên mép giường, bàn tay to lớn ấm áp nắm lấy đôitay lạnh lẽo của Long Y Hoàng, bộ dáng vô cùng quan tâm đúng là mộttrượng phu tốt mẫu mực, hắn nhìn Long Y Hoàng hơi hơi nhíu nhíu mày, sẽmở mắt, lập tức quan tâm vô tận đầy ôn nhu nói: “Cuối cùng cũng tỉnh, Y Hoàng, nàng thật sự đã làm hại ta rất lo lắng.”
Long Y Hoàng vừa mở mắt ra liền thấy Phượng Trữ Lan, vết nhăn giữamày càng rõ rệt, cổ họng đột nhiên rất khô khan, làm nàng tạm thời không thể nói ra tiếng, chỉ nhìn chằm chằm Phượng Trữ Lan, dường như khôngtiếng động muốn tra hỏi hắn, đến tột cùng ngươi muốn làm gì?
“Ta biết, nàng hiện tại một chút rất muốn biết tình hình hài nhi thếnào, đúng không?” Phượng Trữ Lan ôn nhu dùng đầu ngón tay lau đi mồhôi lạnh trên trán nàng, nhẹ nhàng đưa tay nàng đến môi đặt ở đấy một nụ hôn, nói: “Thái y nói, không có việc gì, hôm nay ta thật sự là sơ sẩylớn, thế nhưng lại để cho một mình nàng … Ta cho dù là bận đến cỡ nào,cũng nên ở bên cạnh nàng, như vậy nàng sẽ không lại xảy ra chuyện gì …Ta cũng bị nàng hù chết, hiện tại không có việc gì là tốt rồi, hảo hảonghỉ ngơi, ta tuyệt đối sẽ không lại rời khỏi nàng nữa đâu.”
Hành động của hắn đối với Long Y Hoàng, người ngoài cửa đều nhìnthấy, từng lời nói cũng như nửa chữ đều không bỏ qua, vẻ mặt mọi ngườilại bắt đầu khác thường… Nhất là Phượng Ly Uyên, vẻ mặt rất vất vả mớidịu đi lại bắt đầu ngưng trọng, vẫn không nhúc nhích nhìn Phượng TrữLan .
“Trước đây đều bởi vì chúng ta không hề quen biết nhau, đột nhiên kết thành phu thê ta mới có cảm giác khó chịu, mới có thể lạnh lùng bỏ rơi nàng… Nhưng mà sau này sẽ không , ta sẽ hảo hảo cùng nàng đợi conchúng ta, Y Hoàng… Trải qua chuyện hôm nay, ta mới phát hiện, kỳ thật ta đối với nàng cũng sớm đã không thể tự kềm chế, chỉ là ta vẫn tự lừamình dối người mà thôi… Hiện tại ta đã giải thích với nàng, nàng sẽ chấp nhận ta sao? Nàng nhất định sẽ tha thứ cho ta, đúng không?” Phượng TrữLan cười rộ lên: “Ta vẫn biết mà… Y Hoàng lòng dạ của nàng sẽ khônghẹp hòi như vậy, hơn nữa, sau này ta nhất định sẽ sửa đổi, chúng ta mộtlần nữa bắt đầu được không?.”
“Y Hoàng, ta vẫn biết tình ý của nàng đối với ta… Chỉ vì có ngăn cách là ta đã không hiểu rõ nàng, mới có thể cự tuyệt lạnh nhạt như vậy,nhưng bây giờ, một lần nữa chấp nhận ta được không? Cho đến khi nàng gặp chuyện không may, ta mới phát hiện thì ra ta vốn dĩ cũng đã yêu nàngsâu đậm, sau này, ta sẽ không cô phụ tình ý của nàng… Nàng cũng khônggiận chứ, mấy ngày trước đây là ta không đúng, nhất định là đã làm chonàng giận dữ rất nhiều…”
Vẫn nghe Phượng Trữ Lan nói thao thao bất tuyệt, Long Y Hoàng không thể nói nên lời, ngực phập phồng dần dần kịch liệt hơn.
Nàng thấy Phượng Ly Uyên yên lặng xoay người rời đi, cổ họng lạicảm thấy như khô nứt đến đổ máu, một âm thanh cũng phát không ra, chỉ có thể nhìn thấy mọi chuyện diễn biến ngày càng xấu hơn.
Cũng là những lời ân ái như nhau, vì sao khi hai người này PhượngTrữ Lan cùng Phượng Ly Uyên nói ra, nàng lại có hai loại cảm giác bấtđồng ?
“Phụ hoàng, mẫu hậu, nhi thần phải ở lại chăm sóc Y Hoàng, hai ngườihãy về tẩm cung nghỉ ngơi trước, hiện giờ nhi thần tuyệt đối sẽ khônglàm cho Y Hoàng gặp chuyện bất trắc, hơn nữa, phụ hoàng cùng mẫu hậucũng có chuyện quan trọng muốn làm, nếu quấy rầy hai người, Y Hoàng cũng sẽ không an lòng.” Phượng Trữ Lan đi đến nói đối Hoàng Thượng vàhoàng hậu, vẻ mặt chân thành mà bình tĩnh, dù cho ai nhìn cũng sẽ khôngkhông cảm động.
“Thấy các con cảm tình sâu đậm, Bổn cung rất vui vẻ, Thái tử, lúc này con hãy chăm sóc Thái tử phi cùng tiểu hoàng tôn chưa xuất thế cho tốt, Bổn cung tin rằng, tình cảm của hai con sẽ càng ngày càng tốt.” Hoànghậu cười nói.
Hoàng đế cũng nói: “Có Thái tử ở đây, trẫm an tâm rồi, Thái tử, ngươi nhất định phải chiếu cố Thái tử phi cho tốt, việc hôm nay tuyệt đốikhông thể để xảy ra lần thứ hai.”
Phượng Trữ Lan gật gật đầu: “Vâng, nhi thần hiểu.”
Hoàng Thượng và hoàng hậu lại phân phó một chút, sau đó cùng nhaurời đi, một khắc kia Phượng Trữ Lan xoay người trở về phòng, chỉ nghethấy Nhan phi bên cạnh khẽ gọi hắn một tiếng, hắn cố ý không đáp, vàophòng lập tức đóng cửa lại, cách cánh cửa, rõ ràng hắn nghe thấy Nhanphi nói với Oanh Nhi vài câu, vài chữ, từng chữ không giới hạn người ta đoán ra.
“Ta đáp ứng ngươi.” Nhan phi nói với Oanh Nhi .
Sau đó, tiếng bước chân vang lên, cũng càng ngày càng nhỏ dần, rất nhanh thì nghe không rõ .
Phượng Trữ Lan cầm chén thuốc, ngồi trên giường, nháy mắt, chống lại tầm mắt Long Y Hoàng vẫn đang nhìn hắn chằm chằm chưa từng rời mắt,nói: “Sao, vẫn còn nhìn ta như thế không thấy mệt sao?”
Long Y Hoàng tức giận thiếu chút nữa muốn hộc máu.
“Đừng tức giận, đừng tức giận, không nên chọc tức thân mình chứ,thương tổn đến con chúng ta nha …” Phượng Trữ Lan tươi cười, dùng thìakhuấy khuấy chén thuốc, đưa đến bên môi Long Y Hoàng , đuôi lông màygiương lên: “Uống đi.”
Long Y Hoàng đầu xoay sang một bên, thuốc màu nâu lập tức lướt qua khuôn mặt nàng, thấm vào đệm dưới người.
“Ha ha, làm sao thế? Long Y Hoàng, vừa rồi lời ta nói đủ cảm độngkhông? Có phải ngươi cũng bị ta làm cho cảm động rồi chứ?” Phượng TrữLan vươn tay ra, mạnh mẽ bóp chặt cằm nàng, xoay đầu nàng lại, đối mặtvới mình: “Ngươi thích không? Nếu ngươi thích, ta có thể mỗi ngày đềunói cho ngươi nghe.”
“Ngươi rất kỳ lạ, tại sao ta chán ghét ngươi, vui lòng nguyện ý nóilời ân ái với ngươi? Những lời này, vốn dĩ là nói cho Nhan Nhi nghe …Chẳng lẽ ngươi không cảm thấy vinh hạnh sao? Hừ? Cũng là ngươi được sủng mà kiêu, hiện tại bắt đầu lộ ra bản tính Đại tiểu thư với ta à?” Phượng Trữ Lan cười lạnh vài tiếng: “Mới vừa nãy nhìn thấy vẻ mặt Phượng LyUyên chưa đủ sao, thật là có đủ mất mặt… Làm sao đây? Thái tử phi, bịchính người mình yêu vứt bỏ có cảm giác ra sao… Có phải rất là khó chịu hay không? Lúc trước thời điểm Nhan Nhi rời bỏ ta khi đó… Ta cũng làkhó chịu như vậy.”
Đê tiện!
Long Y Hoàng khó khăn mấp môi, tuy không thể phát ra tiếng, nhưng có thể dùng khẩu hình mà biểu hiện ra, Phượng Trữ Lan tay nắm càng chặt,nàng bị đau nên giơ tay, nắm lấy cánh tay hắn, muốn đẩy ra.
“Ta vốn dĩ không muốn để lại đứa bé này, nhưng hiện giờ xem ra, đểcho ngươi sinh nó ra có gì không được? Thứ nhất, dù sao cũng là cốt nhục của ta, thứ hai… Làm cho nó như độc châm, sinh trưởng trong lòngPhượng Ly Uyên và ngươi, bởi vì đứa nhỏ, ngươi cả đời cũng không thểrời khỏi ta, như vậy làm cho ngươi và hắn… Cả hai cùng nhau cả đời đauđớn, rõ ràng ở ngay trước mặt, so với chân trời góc biển còn xa cáchhơn.” Phượng Trữ Lan buông tay ra, để lại trên cằm Long Y Hoàng dấuvết đỏ sẫm, hắn lắc lắc chén thuốc trong tay, đột nhiên điểm huyệt Long Y Hoàng, nhẹ nhàng tách môi của nàng, không hề do dự đem dược đắng đổvào trong miệng nàng: “Ta khuyên ngươi tốt nhất hãy nói ít một chút,đừng thương tổn đến hài tử của ta, bởi vì đồ nghiệt chủng này, về sauchỉ sợ ngươi muốn cũng không thể sinh thêm.”
Tùy tiện đem thuốc đắng đổ hết vào, Phượng Trữ Lan giải huyệt đạo,Long Y Hoàng vì bị sặc mà ho khan đến kịch liệt, chất lỏng nâu đều bịvẩy lên gối lẫn nệm.
“Sinh đứa nhỏ này ra, ” Phượng Trữ Lan đứng lên, đi đến bàn đặt chén xuống: “Sinh hạ nó ra, để cho ngươi và ta đồng thời nhận tất cả sựruồng bỏ và giày vò của người yêu.”
Thuốc mặc dù đắng, lại làm dịu yết hầu khô khốc đang muốn vỡ, Long YHoàng ho khan vài tiếng, đã có thể miễn cưỡng nói chuyện: “Khụ khụ…Phượng Trữ Lan, ngươi chính là dùng loại thủ đoạn này để trả thù ta?”
“Ha ha, trả thù? Ngươi đi hỏi thử người khác xem, ta đây là trả thùsao? Không bằng nói là yêu thương, sao, chẳng lẽ ngươi không hy vọng talàm vậy? Cũng không muốn ta đối với hài nhi của mình như vậy sao?”Phượng Trữ Lan đưa lưng về phía nàng, ngừng cười lạnh, mang theo nghiến răng phẫn hận.
“Ta đã cho rằng ta đã quá bỉ ổi … Không thể tưởng tượng được trongcái mạnh còn có kẻ mạnh hơn, Phượng Trữ Lan … Ta thật đúng là khinhthường ngươi rồi, sinh hạ đứa nhỏ sẽ như thế nào? Cho dù ngươi đối vớita như thế… Ta cũng không tin ngươi có thể xuống tay với cốt nhục củamình.” Long Y Hoàng âm thầm nắm chặt đệm chăn dưới thân, một tay lau dấu vết nước thuốc bên miệng, tuy yết hầu khôi phục một chút, nhưng mỗi lần nói một chữ, vẫn đau đớn đến tê tâm liệt phế, giống như giây tiếp theo, cổ họng sẽ vỡ ra.
“Đúng vậy a, có lẽ chờ đứa nhỏ sinh ra, chưa hẳn ta sẽ ác tâm đối với nó, nhưng hiện tại… Long Y Hoàng, ta đối với ngươi, là có thể!” PhượngTrữ Lan từ từ xoay người, mang theo tươi cười giống tử thần: “Vừa rồitình huống ra sao, ngươi cũng có thể hiểu được, một chiêu này của ta, có phải tuyệt diệu hay không hả? Long Y Hoàng, ta thật muốn nhìn ngươi đến tột cùng có thuật phân thân hay không, có thể đồng thời giải quyết được mấy vấn đề hay không?.”
Long Y Hoàng khẽ run lên, cố gắng không biểu hiện rõ ràng: “PhượngTrữ Lan … Ngươi muốn bức ta chết, cũng nên chọn cách thức rõ ràng dứtkhoát, chỉ sợ ta còn chưa có chết mà trước lúc đó ngươi đã bị bức điênrồi.”
Vừa rồi… Hoàng hậu nhìn ra được nàng và Phượng Ly Uyên có cảm tình,lại cười ấm áp đến như thế, Long Y Hoàng cũng không phải sợ hoàng hậu ra tay can thiệp, mà là sợ nhất hoàng hậu lại lợi dụng tình cảm củaPhượng Ly Uyên dành cho nàng làm lợi thế hoặc mặt khác đạt tới mụcđích đe dọa đuổi đi .
Hoàng Thượng, yêu thương Phượng Ly Uyên như vậy… Làm sao mà nguyện ý để hắn mang theo sơ hở lớn như thế để cho người ta tùy tiện nắm giữ?Ngẫm lại, có thể về sau khi nàng muốn gặp Phượng Ly Uyên… Cùng hắn ởgần một chút, cũng là khó hơn so với lên trời.
Hơn nữa, Nhan phi lẫn Oanh Nhi đã ở đó… Với thái độ, ngữ khí, vẻ mặtcùng lời kịch hoàn mỹ lẫn hành động tỉ mỉ mà Phượng Trữ Lan đối vớinàng vừa rồi, cả quan tâm lưu luyến cùng đau lòng khẩn trương củaPhượng Ly Uyên, với lưu luyến si mê mà Nhan phi dành cho Phượng TrữLan, còn có cả tình mê muội của Oanh Nhi đối với Phượng Ly Uyên, muốnnói rằng hai nữ nhân này không xuống tay với nàng… Rất khó a!
“Ha ha, bức điên? Một lựa chọn như thế cũng không tồi, có lẽ chờngươi điên rồi, ta còn sẽ hảo hảo chăm sóc ngươi không phải sao?”Phượng Trữ Lan dời bước, đi ra cửa: “Nơi đây vẫn không cần ở lâu mớitốt, đừng quên, đây là tẩm cung của Phượng Ly Uyên .”
“Phượng Trữ Lan … Kế một hòn đá ném hai con chim, ngươi điên rồi!”Long Y Hoàng than nhẹ một tiếng, tay Phượng Trữ Lan sắp mở cửa dừng lại .”Điên sao? Ta cũng không biết… Sau khi hắn chết, ngay cả tâm ta lànhư thế nào, cũng đều quên sạch …” Phượng Trữ Lan cười khổ thì thào tựnói, đẩy cửa ra, sải bước rời đi.
Long Y Hoàng ngồi trên giường, cúi đầu đem mặt vùi vào lòng bàn tay,khóe miệng hơi hơi run rẩy: ” Ly Uyên… Ly Uyên, rất xin lỗi, đều tạita… Đều tại ta mới có thể đem sự tình hôm nay biến thành như vậy… Bấtquá, ta cho dù chết, cũng sẽ không để hoàng hậu động đến một sợi tóc của chàng…”
“Hài tử… Nương thực xin lỗi con, có lẽ con đường này rất nguy hiểm…Có thể, nương cũng không thể bảo vệ được cho con… Phượng Trữ Lan, mộtngày nào đó… Ta cũng sẽ cho ngươi thử nghiệm một chút, loại cảm giác bịcô lập hoàn toàn… Hoàn cảnh bốn bề thọ địch, nhìn xem, đến tột cùng làngươi lợi hại, hay vẫn là ta…” Long Y Hoàng nén nước mắt sắp trào ra,chậm rãi từ trên giường đứng lên, sửa sang lại dung nhan, bất chấp thânthể còn chưa phục hồi hoàn toàn, cũng đi ra ngoài.
Làm cho nàng đau lòng nhất , vẫn là Phượng Ly Uyên…
Chẳng lẽ, đã trời định trước, bọn họ không thể ở cùng một chỗ lâu dài sao…
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]