Ta đứng trên bờ cực, nước mắt chảy dài. Bàn tay nàng vẫn còn ở chỗ ta, mà nàng lại rơi xuống vực thẳm, mất hút. Cả người ta run rẩy. Trên đời này, không có chuyện gì đau đớn bằng việc người phụ nữ ngươi yêu thương chết ngay trước mặt ngươi. Hơn nữa, nàng còn để lại bàn tay của chính mình
Tinh tinh tế vuốt ve bàn tay của nàng, máu tươi rất nhanh liền bị gió tuyết đông lạnh, bàn tay này, ta từng cùng nàng 10 ngón tương giao, bàn tay nàng, ta từng nắm lấy, xem mạch cho nàng. Chỉ là, bàn tay nàng bây giờ lại bị nàng bỏ quên. Nàng cũng rơi xuống, chết không toàn thây
Có thể như thế nào đây? Ta lạnh lùng cười. Trên đời này còn có cái gì đáng để ta lưu luyến đây? Cả đời ta làm cái gì cũng chỉ là nữ nhân này, nếu mất nữ nhân này, ta còn ý nghĩa gì đây? Ta đau khổ cười. Nếu sớm biết nàng sẽ chết đi như vậy, vậy thì ta còn tuân thủ mấy lời hứa hẹn với nàng làm gì. Lời hứa hẹn của ta với nàng là trừng phạt, mà hứa hẹn của nàng với ta ít nhất phải là còn sống
Không đúng! Ta cau mày. Nàng vốn còn sống. Nàng không thể chết. Nếu nàng đã chết thì Tuyên Tuyết Dung từ đâu mà đến. Ta có thể nhìn ra điểm khác biệt giữa Tuyệt Hoàng và Tuyên Tuyết Dung. Tuyên Tuyết Dung giống nàng hơn 1 chút. Mà Tuyệt Hoàng thì không. Nàng tất hẳn còn chưa chết
Ta run rẩy đem bàn tay nàng nhét vào trong lòng “Diệp Dược Nô, nàng cho rằng như vậy là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521743/quyen-3-chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.