Nàng buông tay, cười nói “Ngươi muốn ta chịu trách nhiệm thế nào, nói ra, ta xem xét 1 chút”
Nàng nói nàng sẽ xem xét! Trong lòng ta kích động, đột nhiên không có ý tứ mà đứng lên, ngập ngừng nói “Cái này! Cái này! Ngươi nói đi! Ha ha! Ha ha! Như vậy! Như vậy…” Xong rồi, kích động quá, nói không ra lời rồi
Nàng dù bận rộn nhưng vẫn ung dung nhìn chằm chằm ta “Như vậy cái gì? Ngươi đang ám chỉ cái gì? Hay là còn chưa chữa hết bệnh? Chi bằng chúng ta làm lại?”
Sắc mặt của ta thoáng trắng bệch. Một hồi lâu mới nóng “Ngươi phải để cho ta suy nghĩ xem ngươi nên phụ trách thế nào!” Vất vả lắm mới đòi nàng phụ trách được
Nàng thu ngân châm lại, khoanh tay trước ngực, nói “Vậy ngươi cứ từ từ suy nghĩ, nghĩ xong thì nói với ta!” Nàng lắc đầu, thấy nàng định rời đi, trong lòng ta quýnh lên, kêu to
“Ngươi ngươi ngươi! Chờ 1 lát! Hảo! Buổi tối ngày mai trong Hoàng thành có hội chùa, ngươi theo ta đi chơi, được không?” Nói ra rồi! nói ra rồi! Bang bang! Bang bang! Hảo khẩn trương! Hảo khẩn trương! Ta nhìn trộm nàng, xem nàng phản ứng thế nào
Nàng cau mày, một hồi lâu mới nói, “Ngày mai không được! Ta có việc!”
Nàng có chuyện gì! Ta thấy mấy ngày nay, nàng chỉ là cả ngày nghiên cứu y thuật, xem bệnh cho nhị đệ, nàng thì có chuyện gì? Ta hận đến cắn răng. 1 hồi lâu mới nói “Ngươi có chuyện gì?” Biết là buột miệng nói ra, nhưng ta phát hiện, khẩu khí của ta cư nhiên vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521733/quyen-3-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.