Ta bừng tỉnh từ cơn ác mộng, đầu đỏ đầy mồ hôi lạnh. Nhớ đến ngày đó 12 người bọn ta ngâm mình trong ôn tuyền không dám đi ra, cho tới khi mấy người bọn ta bất tỉnh, não phát trướng, bụng đói đến mức thiếu chút nữa là mất mạng. Cuối cùng lúc hồi cung còn bị mấy thị vệ, cung nữ trong cung cười đến chết khiếp
Nghĩ đến đây, ta càng thêm không thể tha thứ cho nữ nhân này. Lạnh lùng hừ 1 tiếng, ta lấy giấy và bút mực ra, và 1 chiếc khăn màu đỏ. Ta quyết định truy nã nàng. Chờ khi ta bắt được nàng, xem ta như thế nào chỉnh nàng
Tinh tế ma mực, theo bản năng vung tay lê. Trên tờ giấy hiện lên 1 bức họa. Ta lúc này mới phát hiện, bức tranh của ta cư nhiên là cái bóng lưng cuối cùng nàng để lại cho ta
Nhìn bóng lưng kia, nghĩ đến bộ dáng ngày đó nàng biến mất trước mặt ta. Trái tim đập thình thịch. Ta lại nhớ đến nụ cười của nàng. Nụ cười như hoa, tuyệt diễm, tuyệt đẹp, mang theo chút tình mẫu tử, đúng là làm cho ta rung động hơn tất cả nụ cười trên thiên hạ
Cầm bút lên, lại vẽ 1 bức tranh nữa. Nét vẽ rất đẹp, rất đẹp, lại làm tim ta bình bịch nhảy lên! Ta vỗ vỗ ngực, chuyện gì xảy ra? Hôm nay làm sao vậy? Tại sao ta cư nhiên nhìn bức họa của nàng mà cảm thấy khẩn trương? Đáng chết! Chắc hẳn là bởi vì sợ lại bị nữ nhân đó true cợt. Rõ ràng bọn ta đã đáp ứng điều kiện của nàng, nhưng nàng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521729/quyen-3-chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.