Ta phi thân lên, trong 1 chiêu duy nhất, đoạt được thanh kiếm của hắn, nhìn ánh mắt không thể tin của hắn, ta cười ha ha “Tuyên Tuyết Băng! Không có bản lãnh phi thường, ta như thế nào có thể một mình lao vào vòng vây của ngươi?”
“Sao, như thế nào có thể!” Đôi mắt Tuyên Tuyết Hạo đỏ ngầu
“Tuyết Băng! Tuyết Băng! Cứu ta!” Trên thành lâu, chỗ Tuyên phu nhân thả mình, Tuyên Tuyết Băng phu nhân, Tuyên Tuyết Hạo phu nhân, còn có hài tử của bọn họ, trên cổ đểu là 1 thanh trường kiếm
Tuyên Tuyết Hạo hét lớn “Yêu nghiệt! Các ngươi yêu nghiệt hoạ quốc! Ngay cả phụ nữ và hài tử cũng không buông tha! Các ngươi có còn là người không?!”
Ta cười ha ha “Ngươi cũng biết phụ nữ và hài tử nên được buông tha? Như vậy, vừa rồi làm như vậy với ta, là chuyện gì xảy ra? Hứa ngươi phóng hỏa, không cho ta đốt đèn? Hận nhất loại vệ đạo sĩ như ngươi!”
Tuyên Tuyết Băng không cam lòng nói, “Diệp Dược Nô, lúc nào mà có võ công rồi?”
Ta từ trên thành lâu vọng xuống, cười nói với hắn “Ngươi đang nói cái gì? Ta ở đây! Ta không có công phu a!”
Hắn trợn to mắt, chỉa vào người ta, lại chỉa vào người phụ nữ đang cầm kiếm gác trên cổ hắn “Ngươi! Ngươi! Ngươi!” Hắn chỉ kịp nói 3 chữ “ngươi”, thủ cấp, liền bị bổ xuống! Vẻ mặt không cam lòng, nước mắt, cùng máu, chậm rãi rơi xuống
Trong đám người, hồng y nữ tử cười 1 cách trương cuồng, cười ha hả “Nhiều người như vậy còn không có ai có thể làm Diệp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521692/quyen-3-chuong-32-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.