“Nghe nói, bây giờ nàng là hảo tỷ tỷ của lão nhân gia, Nhận Hỷ!” Hàn Tuyết hừ lạnh nói “À! tỷ ỷ, vết thương của tỷ thế nào rồi? Có muốn ta làm cho nặng them 1 chút không?” Nhận Hỷ cười tủm tỉm nóN “Ngươi coi như hết! Chính mình không lạc đường, đã không sai rồi!” Dược nhi cười lạnh nói.”Cũng là ngươi còn chưa nếm đủ kiếm của ta! muốn nữa?” “A! Ngày 15 tháng 8 ấy, chúng ta để Điện Thanh đốt pháo hoa đi! Tỷ muội chúng ta cùng nhau ăn bánh trung thu, xem hết pháo hoa, liền hành động! được không?” Ta cau mày nói. Các nàng nhất trí gật đầu. Lúc này, số nhân mã bên ngoài đã thành tầng tầng lớp lớp, Ngân Phát sơn trang tựa như bị vây hãm cả trong lẫn ngoài. Hơi vừa động, liền phá Bọn họ sao có thể nói tỷ muội bọn ta sẽ làm rối loạn thiên hạ đây! Là bọn hắn, kỷ người ưu thiên [kiểu như là 1 tay che trời ấy] Nhưng nếu bọn họ được đưa đến tận miệng của tỷ muội ta rồi thì không có đạo lý gì mà không ăn. Loạn thiên hạ, thì để cho bọn họ loạn 1 chút cũng được. Miễn cho tỷ muội ta cái liền tiên đoán cả thời không được thoát thân này “So với việc nói bị vây hãm ỡ giữa, thì chi bằng nói là chúng tinh ủng nguyệt [ý là nhiều ngôi sao vây quanh mặt trăng ý ^^] thì còn thích hợp hơn!” Hàn Tuyết cười nói Chúng tinh ủng nguyệt! Đúng là lời nàng nói! Ta đau khổ cười. Trong khoảng thời gian này, nếu không có các tỷ muội bên cạnh, tâm tình của ta sao có thể vui sướng như vậy Lúc đầu, tách biệt với các nàng thật là không khôn ngoan. Nếu như có thể lựa chọn, ta như thế nào cũng không lựa chọn tách biệt với các nàng. Như vậy, mọi chuyện sau này sẽ không xảy ra! Gút mắt của ta và Đường Vấn Thiên cũng sẽ không xảy ra Như vậy, ta vẫn còn là Diệp Dược Nô lúc trước Bên môi nở nụ cười đau khổ. Trong lòng ta đau đớn, như vậy, Tuyệt Hoàng, Tuyệt Thế và còn cả hài nhi ta đánh mất cũng sẽ không có thể sinh ra rồi A, đúng vậy a! Nếu như có thể lựa chọn lại, ta vẫn sẽ đi đến Hoàng quốc, bởi vì, chỉ có đi đến Hoàng quốc, ta mới có thể gặp Vấn Hiên, gặp 3 hài tử của ta! Ngay cả, mối dây dưa này của ta và Đường Vấn Hiên Bền ngoài yên tĩnh đến lạ kỳ, lúc xe ngựa của Tiểu Hạ đến nơi này, tất cả người 14 quốc đều đã tới. Tiểu Hạ vào trang, bầu trời bên ngoài xuất hiện 1 hồi pháo hoa. Ta cau mày. Bầu trời cho tới nay vẫn luôn im ắng, rốt cuộc bởi vì Tiểu Hạ trở về mà bị đánh phá Nhẹ phất tay, ta giương giọng nói, “Xem ra, bọn họ là muốn triệu tập người 14 quốc lại đây rồi! Các tỷ muội, hãy chuẩn bị tinh thần, sinh kiếp của chúng ta, đã tới!” Các tỷ muội gật nhẹ đầu. Nhìn lên trời cao, mẫu thân, phụ thân, trận chiến này như thế nào thì còn phải xem vận khí rồi Diệp Nhận Hỷ cười tủm tỉm nói “Đại tỷ, các tỷ có biết tại sao lại có truyền thuyết 14 phượng hoàng này không?” “Vốn là thần tử [con thần], mỗi quốc gia đều có 1 quốc sư, vị quốc sư kia là quốc trung của 14 nước, nhắn nhủ ý chỉ của trời cao! Người này, coi nhẹ danh lợi, tuyệt [dứt bỏ] nữa sắc, bởi vì nếu không thể giới [bỏ] giới sắc thì sẽ đoạn tuyệt liên lạc với trời cao, sẽ không thể làm thần tử nữa. Sao vậy? Nhận Hỷ, muội lại nghĩ ra cái quái quỷ gì nữa?” Tại sao ta có 1 cảm giác bất hảo? Nhận Hỷ tròng mắt chuyển chuyển, đột nhiên cười hắc hắc lên 2 tiếng, nói “Đại tỷ, tỷ nói xem, nếu là thần tử thì đột nhiên không đủ tư cách rồi, thế thì có phải lời đồn liền tự sụp đổ rồi?” “Thế nào? Muội đã nghĩ ra kế sách đối địch rồi?” Sẽ không dễ dàng như vậy chứ! Nhận Hỷ nghiêng đầu nói “Đem tất cả rượu và mỡ cùng các nhiên liệu toàn bộ lấy ra, tưới toàn bộ lên Ngân Phát sơn trang! Sau đó, hoả thiêu Ngân Phát sơn trang!” Ta không nói, nhìn lên trời cao, biện pháp mà Nhận Hỷ nói chính là tất cả các tỷ muọi đều tự tuyệt hậu thế rồi, để cho nhiều người chứng kiến như vậy, đó quả thật là làm loạn thiên hạ của bọn hắn! Gật nhẹ đầu, nói “Tỷ muội chúng ta, mặc dù không thể cùng tuổi đồng nguyệt đồng nhất sinh [không thể sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm] nhưng cũng có thể cùng tuổi đồng nguyệt đồng nhất tử [chết cùng ngày cùng tháng cùng năm, là tốt rồi!” Tiểu Hạ cười nói “vốn dự định đến Ngân Phát sơn trang sẽ cùng thân với Sa Thiên, thoạt nhìn, vốn là không được rồi! Liên luỵ hắn sẽ không tốt!” Trên mặt nàng lộ ra biểu tình thư thái Hầu hạ cười nói, " vốn nghĩ tới tóc bạc sơn trang, liền theo bạo thiên thành thân địa, thoạt nhìn, vốn là không được ở đâu! Liên lụy hắn, sẽ không tốt lắm!"Trên mặt hắn lộ ra một thư thái vẻ mặt. Ta gật nhẹ đầu “Hảo! Đồng quy vu tận cũng không tồi!” Lúc nàng đem nghi vấn nói ra, ta vỗ vỗ đẩu cười nói, thoạt nhìn, Tiểu Hạ còn chưa biết hết. “Tiểu Hạ, phụ thân chúng ta không phải là mất tích! Mà là, đã chết! Muội có biết khi bọn tỹ nghe được tin tức này đã khiếp sợ cỡ nào không? Vốn là bị người ta giết! Muội có biết là ai giết không?” Nói đến chỗ này, Tiểu Ha hình như đã nghe rõ rồi! Lãnh Mạc cười nói “Là quốc chủ 14 nước sao? Chỉ giết phụ thân thôi mà sao lại dính dáng đến nhiều người như vậy?” Một nam nhân mà thôi, tại sao có nhiều cừu nhân tới giết hắn như vậy? Ta gật nhẹ đầu “Không sai! Bọn họ đều có phần, ngày đó, bọn họ nhìn thấy phụ thân, các quốc sư còn nói nhân vật chính liên quan đến 14 phượng hoàng đã xuất hiện rồi! Đó là nam nhân 11 miệng! Ngươi có biết cái gì gọi là nam nhân 11 miệng không? Chính là họ Diệp! Nam nhân họ Diệp! Cũng chính là phụ thân đáng thương của bọn ta, sau đó, bọn họ lúc ấy chỉ là thể tử mà thôi! Liền 1 người 1 đao, đem phụ thân ta ra chém giết!” Dứt lời, đã khóc không thành tiếng! Nhận Hỷ nói nhỏ “Chém giết thì cứ chém giết đi, cư nhiên lại còn chặt thành 14 mảnh, đem cho thần khuyển [chó thần] của quốc sư. Cái gì mà thần khuyển chứ. Chỉ là 1 con chó. Quăng người sống cho 1 con gió, quăng phụ thân chúng ta cho 1 còn chó! Ngươi nói xem, bọn chúng có đáng chết hay không?” Tiểu Hạ nghe vậy bật khóc thành tiếng Lúc này nơi đây, còn nói gì đến những chuyện phong hoa tuyết nguyệt, lòng báo thù cho phụ thân lớn hơn hết thảy! Nàng chậm rãi đi ra ngoài, nhìn thấy Vũ Sa Thiên đứng im bên xe ngựa, nói với hắn “Đi theo ta!” Nhìn Tiểu Hạ điều khiển xe ngựa chở theo Vũ Sa Thiên, ta quay đầu, nói với các nàng “Còn không mau đi, mang nam nhân của mình vào, cùng hắn đồng quy vu tận!” Dứt lời, liền mở rộng cánh cửa sơn trang ra. Chúng quân tướng sĩ thấy mấy người bọn ta đứng ở cửa, trong khoảng thời gian ngắn, trở nên tao động hẳn lên Ta giương giọng nói, “Đường Vấn Thiên, ngươi có ở đó không? Vào trong trang cho ta!” Thanh âm của ta cũng không lớn, nhưng, ta biết tất hẳn sẽ có người truyền lời cho hắn, trong chốc lát sau, đám người chậm rãi tách ra thành 1 con đường, Đường Vấn Thiên kỵ mã chậm rãi phí tới, từ phía sau hắn bay lên đất cát, liền có thể biết, vòng tròn vây quanh đã mở rộng tới nơi nào rồi!” Hắn ở trước mặt ta kéo cương ngựa, long bào màu đen, đầu đội cửu long quan, vô cùng cư cao lâm hạ mà nhìn ta “Nàng gọi ta?” Trong thanh âm của hắn chứa đựng vẻ không thể tin Ta đứng cạnh cửa, bình tĩnh nhìn hắn “gọi những người khác tới đi! Trước ngày 15 tháng 8, bọn ta có lời muốn nói với bọn họ!” Hắn thoáng giật mình, “Nàng, cũng có lời muốn nói với ta sao?” Ta thoáng giật mình, nam nhân này là người đã giết chết cha ta năm đó, trong lòng ta căm phẫn nhưng nét mặt cũng không biểu hiện ra ngoài, một hồi lâu mới nói “Đúng vậy!” Khoé môi hắn nhếch lên, 1 hồi lâu mới nói “Được, chờ ta trong thời gian 1 nén nhan!” Hắn bay nhanh đi, phân phó thuộc hạ thông tri cho quốc chủ mỗi nước, cũng chính là thái tử năm đó Mọi người đều tới đông đủ, chỉ thiếu mỗi Vũ Sa Thiên, hắn đương nhiên đang ôn nhu ở bên cạnh 1 người nào đó, vui đến quên trời quên đất, ta không nhìn lầm hắn, hắn đích thật yêu Tiểu Hạ Chúng ta đều tự đem bọn họ dẫn vào phòng của mình, vài món ngăn, 1 bầu rượu Nhìn thấy cục diện như thế, sắc mặt Đường Vấn Thiên biến đổi, một hồi lâu mới nói “Nàng…các nàng!” Ta gật đầu, “chính như Đường quốc chủ sở liệu, bọn ta đã quyết định rồi!” “cùng trang đồng diệt, nàng, sao có thể làm như thế, Nô nhi, chỉ cần nàng nói 1 câu, cho dù hi sinh cả tính máng, ta cũng cứu nàng ra, thế nào?” Hắn cau mày nói. Ta lắc đầu, “Hôm nay, không nên nói việc này! Sau hôm nay, 2 người chúng ta có thể không còn cơ hội gặp mặt rồi!” Ta nháy mắt với hắn. Hắn thoáng giật mình, một hồi lâu không nói, liền ngồi phịch xuống. Rầu rĩ uống rượu. “Lúc này, Đường quốc chủ không sợ ta hạ độc trong rượu sao?” Ta cười nói Khoé miệng hắn chậm rãi nở nụ cười “Nàng ít khi hạ độc ta lắm sao? Không kém lần này rồi!” Dứt lời, liền ngảư cổ uống cạn Đã vậy còn quá hiểu rõ ta, không hạ độc hắn là chuyện tổn thương đau đớn nhất cả đời ta “Nói đi!” Hắn phất bàn tay to Ta nghiêng đầu, ” cái gì?” “Nàng bảo ta vào đây là có chuyện muốn nói với ta! Nhưng tuyệt đối không phải muốn tha thứ! Nàng muốn làm gì? Là muốn nói lời từ biệt sao? Hay là, có chuyện khác?” Hắn híp mắt nhìn ta “thật sự trốn không thoát khỏi ánh mắt của ngươi, Đường Vấn Thiên, có phải ngươi đã từng nói với ta, nếu như giữa ngươi là ta không có mối thù hiện tại thì sẽ là 1 cặp vợ chồng rất tốt?” Bên môi ta phiếm nụ cười vô lực Hắn nhìn ta một hồi lâu, “Nàng biết chuyện đó rồi?” Ta lược ngẩng đầu, ” Đường quốc chủ ám chỉ việc gì?” “Việc Diệp thần y bị ăn từng mảnh xác” Hắn nhắm mắt, một hồi lâu mới phun ra 1 câu “Quả nhiên là ngươi sao? Đường quốc chủ! Ngươi đã tham gia, phải không? Thật sự là không biết xấu hổ! Đối với ta vẫn báo thù, luôn miệng nói hận ta, nhưng nguyên lai lại là ác nhân cáo trạng! Thế nào, tiên phát chế nhân cũng có giới hạn. Ta giết đi người ngươi yêu mến thì thế nào? Còn thế nào! Người yêu mến nhất mất đi thì có thể tìm thấy người khác, ví di Tuyên Tuyết Nhi, vân vân! Thân nhất mất đi thì vĩnh viễn mất đi” Đường Vấn Thiên cả người phát run, rõ ràng lúc hắn tới ta đã nghĩ kỹ rằng không nên xúc động như vậy, nhưng nguyên lai căn bản là không làm được Ta bây giờ, hận không thể một kiếm chém chết hắn. Tay nắm rồi mở, nắm rồi mở.Một hồi lâu sau, cuối cùng cũng không phát tác Hắn bình tĩnh nhìn bộ dáng của ta, khoé môi chậm rãi nặn ra 1 nụ cười bất đắc dĩ “Nàng rất hận ta!” Hắn ra kết luận Ta lạnh lùng “Đường quốc chủ không biết sao? Từ lúc ngươi mang Tuyên Tuyết Dung đến trong cốc cần ta chữa bệnh, ta đã bắt đầu hận ngươi rồi! Ngươi sao không biết?” Hắn cười khổ.”Nàng hận ta, nhưng, ta lại không hận nàng!” Bàn tay đang cầm chén rượu của ta đột nhiên run lên, liền làm rơi chén rượu xuống mặt đất “Ngươi nói, ngươi không hận ta? Tuyên Tuyết Dung chết, ngươi nói, ngươi không hận ta? Ta giết chế nữ tử ngươi yêu nhất, ngươi nói, ngươi không hận ta, ngươi không hận, thì ngươi yêu ta sao?” Hắn cau mày. Nhìn rượu dịch trong tay, 1 hồi lâu, ngửa đầu uống cạn “Nàng cứ coi như là ta hận nàng đi! Chờ thời cơ đến, ta sẽ nói cho nàng!” Ta cười đứng dậy, “Thời cơ? Thời cơ khi nào? Đường quốc chủ, ngày mai, là ngày 15 tháng 8! Tỷ muội ta có thể không sống qua ngày mai, cũng không phải là không ai biết! Đường quốc chủ vốn sẽ không lập mộ phần cho ta, không phải sao? Như thế nào mà sẽ đứng trước mộ phần mà nói được?” Hắn cau mày, một hồi lâu, vươn tay, ôm ta vào trong lòng, gầm nhẹ bên tai ta, nói “Sẽ không, nàng sẽ không chết! Ta biết!” Hắn nói, bình tĩnh như vậy, cứ như thể đã thấy được trước rằng ta sẽ không chết, nam nhân này, rốt cuộc nhìn thấu ta bao nhiêu, ta hôm nay gọi hắn tới đây, có phải là đã sai lầm hay không? Ta muốn đẩy hắn ra, nhưng có thế nào cũn đẩy không ra, trống ngực của hắn rất gấp, rất nhanh, hô hấp dồn dập, vô cùng thương tâm, vô cùng thống khổ, đây cũng là mưu kế của ngươi sao? “Không phải, không phải, không phải là mưu kế của ta, Nô nhi, chỉ cần nàng muốn, ta liền có thể bảo hộ cho nàng chu toàn, theo ta hồi cung! Đường Vấn Thiên ta không tin vào cái chuyện ma quỷ gì của quốc sư! Chỉ cần nàng còn là thê tử của ta 1 ngày, ta có chết…. ta có chết….!” Hắn nói đến chỗ này, nghẹn ngào không thành tiếng Người này là Đường Vấn Thiên sao? Hắn cư nhiên cũng có lúc này sao? Hắn, cũng yêu ta sao? Edit: Cổ Dao Beta: Du Phong Lãnh Huyết
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]