“Phục Linh, sao muội có thể ăn nói với đại tỷ như vậy? muội có biết, đại tỷ vì dưỡng dục chúng ta thành người mà phải chịu bao nhiêu cực khổ? Bị bao nhiêu người chỉ trích! Năm đó tỷ ấy mới bao nhiêu tuổi? Biến chính mình thành thần y tính tình cổ quái, muội cho rằng tỷ ấy vui lắm sao?” Phù Dung mắng
Phục Linh nghẹn ngào, 1 hồi lâu mới ta “Ta biết tỷ ấy không phải là cố ý! Cho nên, ta ẩn nhẫn việc này nhiều năm như vậy mới nói! Nhưng vừa mới nhắc đến, trong khoảng thời gian ngắn, ta thật sự rất thương tâm! Xin lỗi, đại tỷ!”
Ta vỗ vỗ vai nàng.”Hoàng quốc, là ai?”
“Ngày đó, ai là thái tử hoàng quốc thì đó chính là người hạ thủ! Đường Vũ Hiên cho chó ăn!” Phục Linh cắn răng nói.
“Có phải là ăn đúng thủ cấp hay không? Cả người ta bắt đầu run rẩy. Nguyên lai, không phải là hắn tím đươc thủ cấp của mẫu thân, mà là, con chó của hắn được ăn phải! Lúc này, ta mới nhó, ta đã từng gặp qua con chó đó, lúc ấy ta đã cho nó 1 chưởng vào mõm, nhưng lại bị Đường Vũ Hiên cả trở! Nguyên lai, cư nhiên là nó
Nàng gật nhẹ đầu “Đúng vậy! Chính là thủ cấp!”
Nước mắt của ta lại rơi xuống, nhỏ giọng nghèn ngào “Phải không? Phải không? Ngày đó, những người bây giờ đều là thái tử sao? Tất cả mọi người nghe được? Các muội biết thai tử năm đól à ai sao? Các muội, đều biết kẻ thù giết cha là ai sao?”
Các nàng rưng rưng gật đầu, “Biết! Thề sẽ vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521670/quyen-3-chuong-24-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.