Đảo Hải Sa rất nhỏ. Tây chu thiên hiểm vờn quanh, giống như hai tên thiếu niên đã nói, là lao ngục của thiên nhiên. ba người bọn ta bị bọn họ ném đến đây, chỉ có thể trơ mắt nhìn chiếc thuyền của bọn họ càng đi càng xa
Ta và Vấn Hiên đã quyết định quy ẩn giang hồ, cũng không sốt ruột thoát ra ngoài nhưng Đương Vấn Thiên mặc dù không nói lời nào nhưng lại giống như một con kiến đang bò trên chảo nóng. Hoàng quốc hoàng đế mất tích một ngày thế cục sẽ gặp kinh hiểm một ngày. Điểm này, Vấn Hiên biết, Vấn Thiên biết, ta cũng biết
Con đường phía trước có bao nhiêu hung hiểm ta mặc kệ, bởi vì đã có người đi theo ta, một người thực sự hiểu ta, thương ta!
Nơi này có cây cổ thụ cao cao kỳ quái. Trên đảo có núi, liếc mắt một cái về phía sau, buồn bực đi đi lại lại, đúng là không có giới hạn. Đường Vấn Thiên đi về hướng xa xa, Vấn Hiên thì bồi ở bên người ta. Chỉ trong chốc lát sau, liền tìm được một sơn động có thể che gió đụt mưa
Sơn động không lớn, nhưng lại đủ để dung nạp ba người bọn ta. Đường Vấn Thiên nhóm lửa, mắt thấy hai người bọn ta nắm tay, thần sắc ảm đạm, liền một mình đi ra ngoài
Ta chau mày, tựa vào vai Vấn Hiên, không nói
“Lúc nào chúng ta mới có thể thoát khỏi đây a? Nơi biển rộng mịt mờ này. Nếu chỉ đem hai chúng ta vây vào chỗ này thì cũng còn dễ xử lý, không ngờ ngay cả đại ca cũng bị!” Vấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521648/quyen-3-chuong-13-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.