Khoé môi ta dần dần rủ xuống. Tại sao bây giờ 2 người bọn hắn đều bày ra loại vẻ mặt này? “Chờ ta hồi cung, các ngươi sẽ lại ném ta vào trong lãnh lung, qua 1 thời gian nữa, sẽ tìm lý do độc sát ta, phải không?” Ta lạnh lùng nói
Trong nháy mắt, sắc mặt Đường Vấn Thiên trắng bệch, vết thương trên mặt trờ nên vô cùng rõ ràng. Hắn giật mình, trong khoảng thời gian ngắn, không nói nên lời
“Nếu cùng với nàng xông pha giang hồ thì thế nào?” Đường Vấn Hiên nhỏ giojng5 nói “Trước đây không có năng lực bảo vệ nàng, là lỗi của ta. Bây giờ, ta tin rằng mình có thể bảo vệ nàng, cho nên, xin nàng cho ta 1 cơ hội để ở bên nàng, được không?” Thanh âm của hắn vô cùng nhiệt liệt, vô cùng vội vàng
Khoé môi Đường Vấn Thiên lại rủ xuống vài phần, không lên tiếng, vẫn cứ nhìn chằm chằm ta
“Ta không nói rằng mình có thể bảo vệ nàng, bởi vì, cho tới bây giờ ta vẫn luôn tin tưởng nàng có năng lực tự bảo vệ bản thân! Phải không? Nô nhi! Cho dù muốn bảo vệ cũng phải là bảo vệ người bị tổn thương. Ta chỉ có thể cam đoan, ta sẽ không lại làm nàng thương tâm, chuyện đã qua đi, ta vẫn sẽ đứng ở bên nàng, cùng nàng, cùng hài tử, không rời xa nhau!” Hắn vô cùng lo lắng nói
Tên nam nhân này, ai nói hắn không phải là người hiểu rõ ta nhất trên đời này? Hắn đương nhiên biết rằng 2 người bọn ta chỉ cần 1 ánh mắt là có thể biết rõ ý nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521643/quyen-3-chuong-10-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.