Cuộc sống sau này, hắn không hề ghé qua thăm ta. Một lần cũng không. Vết thương ở ngực chậm rãi hồi phục lại, cũng không còn nhìn ta bộ dáng xấu xí ngày đó dùng trâm tàn nhẫn đâm xuống. Vết thương trong lòng bàn tay cũng đã hồi phục. Nhưng bởi vì ta cố ý không bôi thuốc mà trở nên xấu xí dữ tợn. Mỗi lừng nhìn đến vết thương ngang dọc trên lòng bàn tay này, ta lại có thể kiềm chế cơn giận
Hoa mai tàn rồi lại nở. Không biết qua bao lâu. Ta hạ độc trong khắp hoàng cung của hắn, đầu tiên là hạ độc cung nữ cung nhân, sau đó là phi tử, sau đó nữa là Thái hậu, sau nữa là Tuyên Tuyết Nhi. 2 người bọn ta cứ đổi vai cho nhau như vậy. Ta hạ đôộc1 người, hắn cứu 1 người
Ta hạ độc 2 người, hắn cứu 2 người. Ta tưởng rằng hắn cuối cùng sẽ tìm đến, cuối cùng sẽ giải thích về hành động ngày đó. Hoặc là sẽ cãi vả ầm ĩ với ta. Nhưng, hắn không có. Một lần cũng không. Thậm chí, hắn không bao giờ đến Bát Giác đình nữa. Bọn ta cứ đấu đá trong bóng tối như vậy. Không ai nói ra nhưng mọi người trong cung ai cũng không muốn bị kẹt giữa 2 người bọn ta, làm ngòi pháo. 2 người bọn ta cuối cùng đã đến hồi quyết liệt rồi
Không bao lâu sau, hắn liền tìm lý do tách rời Xuất Vân điện khỏi hoàng cung. Đường Vấn Hiên vẫn xem như là ở trong hoàng cung, nhưng muốn vào hoàng cung thì phải đi qua nhiều cửa. Mỗi cửa đều có 2 thị vệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521622/quyen-2-chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.