Chương trước
Chương sau
“Đây cũng là nguyên nhân ngươi muốn thực hiện cuộc cá cược 3 người đó? Ta nói là sẽ rời xa ngươi, nhưng không ngờ ngươi lại không lấy Thụy Nhạc Mai! Nhiều người làm phu quân của nàng như vậy, lúc đầu ta hẳn là nên thành toàn nàng! Ha ha!” Ta cắn răng cười lạnh
“Đây cũng là nguyên nhân tại sao mà chuyện thối hôn làm kinh động đến cả thái hậu! Ha ha! Thật là tốt! Làm nhiều chuyện như vậy là vì sợ chuyện giả mạo Tuyên Tuyết Tán bị nàng vạch trần, phải không? Chỉ là, tại sao ngươi lại đáp ứng thành thân với ta?” Ta vỗ vỗ cái đầu đau đớn
Hắn cười nói “Ta cũng không định thành thân với ngươi! Cho nên mới có thể để cho Đình Hiên làm diễn trò trước mặt ngươi tại đêm trước khi thành thân! Mà ngươi cũng không phụ sự kỳ vọng của ta mà đào hôn! Ngươi thật sự tưởng rằng, nếu ta thật sự muốn thành thân thì ngươi sẽ đào tẩu dễ dàng như vậy sao? Là ta để tất cả các thị vệ rút lui, còn dặn bảo bọn họ không được cản đường của ngươi! Vì thế nên ngươi mới có thể đào tẩu! Nếu không, bằng Diệp Dược Nô ngươi mà ngươi cho rằng thật sự có thể chạy thoát khỏi lòng bàn tay ta sao?” bàn tay của hắn để ở trước mặt ta, mở ra rồi lại nắm lại
“Đường quốc chủ quả nhiên là mất không ít tâm tư! chỉ là, Đường quốc chủ có nghĩ rằng bây giờ ta sẽ mở cửa Dược Nô cung, rống lên 1 tiếng cho mọi người trong thiên hạ đều biết việc này hay không? Làm sao bây giờ! Thật là muốn hét lên!” Ta cười, làm bộ đi mở cửa, nhưng lại bị hắn kéo vào lòng
“Như thế nào? Biết rằng không có Tuyết Tán tồn tại, trong lòng không thoải mái sao? Kỳ thực, Tuyết Tán thật sự ngươi cũng đã gặp qua! Ngươi suy nghĩ 1 chút!” Hắn cười, nói nhỏ bên tai ta
Ta ngẩn người. Không sai! Ta đã gặp qua! Ngay lúc 2 người bọn ta gặp nhau lần đầu tiên! Tại mai Lâm trong Tuyên thành! Hắn đưa ta đến bên dưới gốc cây mai cổ thụ để luyện kiếm! Lúc ta tưởng hắn múa kiếm cho lão thành chủ xem, không ngờ lại là để cho Tuyên Tuyết Tán xem! Nếu ta biết, người được chôn bên dưới cây mai cổ không phải là lão thành chủ mà chính là Tuyên Tuyết Tán thì tất thảy mọi sự việc đã khác đi
Cũng sẽ không có 1 cừu nhân ta vừa yêu vừa hận! Chuyện đời, chuyện người trên thế giới này thật khó đoán trước!
Ta nhìn vào mặt hắn, lòng bàn tay hoá ngứa, không khắc chế được chính mình, 1 chưởng đánh sầm mặt hắn!
Mặt hắn bị ta đánh cho lệch sang 1 bên, 1 hồi lâu mới quay đầu lại nói “Hoàng hậu đang tức giận cái gì? Bây giờ, không phải ta đã ở cung 1 chỗ vời hoàng hậu rồi sao? Ngươi làm hoàng hậu của ta là gánh nặng đến thế sao?”
Vẻ mặt của hắn cứ thản nhiên như vật, cứ như thể lừa gạt ta đến mức bi thảm như vậy là chuyện hắn nên làm!
Ta cười lạnh “Nhưng thật ra là ngươi nói, làm ra nhiều chuyện như vậy chính là vì gạt ta, lừa gạt mọi người trong thiên hạ! Đường Vấn Thiên! Ngươi thật sự là hết thuốc chữa rồi! Ngươi! Ngươi có thể cho ngươi cường hãm Tuyên Tuyết Nhi, cũng có thể cho người đánh cắp thủ cấp của mẫu thân ta! Vì thắng lợi, có chuyện gì mà ngươi không làm được? Ngươi nói cho ta biết!”
Hắn kinh ngạc nhìn ta “Ngươi đang tức giận! Ta tưởng rằng sau khi ngươi biết ta là Tuyên Tuyết Tán, chỉ có chuyện của muội muội ngươi mới có thể khiến cho ngươi tức giận! ai ngờ ngươi lại tức giận như vậy! Ta thật sự không biết ngươi đang tức giận cái gì! Vì thành công mà hi sinh 1 người, hi sinh 1 việc không phải là đúng đắn sao? Ngươi rốt cuộc đang tức giận cái gì? Tuyên Tuyết Tán mà ngươi yêu mến bây giờ là người đang đứng trước mặt ngươi, trở thành phu quân danh chính ngôn thuận của ngươi, ngươi hẳn là nên cao hứng mới đúng! tại sao lại tức giận!”
Tại sao lại tức giận? Hắn cư nhiên nói ra những lời này! “Đường Vấn Thiên, ta muốn nói cho ngươi biết, ngươi…, đúng là 1 nam nhân hết thuốc chữa!” Dứt lời, ta liền mở cửa phòng ra, hô ra bên ngoài “Người đâu! Mau tới đây! Người đâu! Các ngươi có biết hoàng đế của các ngươi đã làm ra chuyện gì không? Hắn cư nhiên……..! Đừng!”
Hắn từ phía sau che lấy môi ta, 1 tay kéo ta vào trong phòng, thuận tay đóng cửa phòng lại
“Ngươi cư nhiên làm như vậy!” Hắn thương tâm nói.
“Sao ta lại không thể làm như vậy? Mặc dù ngươi là phu quân của ta, nhưng chỉ cần 1 ngày ta không thừa nhận thì ta có thể đuổi ngươi đi khỏi người ta! Phu quân! Ha ha! Có phu quân nào mà lại đối xử với thê tử của chính mình như thế? Có phu quân nào mà lại đối xử với nữ tử mình yêu mến như thế! Nàng mới 16 tuổi! Nàng còn trẻ như vậy! Bởi vì nàng làm trở ngại nghiệp lớn của ngươi, ngươi cư nhiên đối xử như vậy với nàng” Ta vừa rồng vừa thối lùi ra sau
Hắn lạnh lùng nói, “Đương nhiên ta biết nàng mới 16 tuổi! Sau này ta sẽ đối xử tốt với nàng là được! Chỉ cần nàng không thương tổn tới đế quốc của ta thì ta sẽ đối xử tốt với nàng ta là không thành vấn đề rồi!”
Đây là lựa chọn của đế vương sao? Một đời đế vương, cho dù là nữ tử mình yêu mến nhất, chỉ cần nàng nguy hại tới hoàng quyền của hắn thì hắn sẽ trở mặt không chút lưu tình!
Ta lại thối lui ra sau 1 bước, cảm thấy nam nhân này thật sự đáng sợ! Ta tưởng rằng Diệp Dược Nô ta vốn là ngươi độc ác nhất thế gian này! Cũng không ngờ là còn thua xa hắn! Hắn cố tính sao? Có phải trái tim của hắn đối với Tuyên Tuyết Nhi [đã chết] cũng là giả ý?
“Ngươi đang sợ cái gì? Ngươi đang thối lui cái gì? Hoàng hậu! không phải ngươi cũng nghĩ ra chuyện giống ta sao? Nếu không phải như thế thì sao ta lại đổ tội danh lên đầu ngươi? Hơn nữa, hoàng hậu, nàng ta dùng sự trong sạch để đổi lấy ân sủng cả đời của ta, nàng ta có cái gì mà oán trách? Nàng chỉ là vật hi sinh của Tuyên thành và Tuyết thành mà thôi! Hơn nữa, nàng ta vốn sinh ra tại thanh lâu! Đối với loại chuyện này, vốn là sự giác ngộ nhất định” Hắn bước từng bước tới gần ta
“Nhưng nàng thích ngươi! Sao ngươi có thể như vậy? Có phải tất cả nữ tử, chỉ cần có mối uy hiếp đối với hoàng triều của ngươi thì ngươi đều sẽ đối xử như vậy?” Ta run rẩy hỏi
Bên môi hắn nổi lên nụ cười tàn nhẫn “Đúng vậy! Hoàng hậu, xin ngươi đừng có bày ra cái vẻ mặt “hôm nay mới biết được bộ mặt thật của ta!” Ngươi biết, vì nghiệp lớn, người nào ta cũng có thể giết, người nào cũng có thể lợi dụng! Kể cả Vấn Hiên, kể cả mẫu thân!”
“Phải không? Còn Y Y thì sao?” Ta nâng mắt, bình tĩnh nhìn hắn, hài lòng chứng kiến sự chật vật trong mắt hắn
“Nàng ta và ta không có vấn đề gì! Đề cập đến nàng ta làm gì!” Hắn phất tay áo nói.
“Nếu thật sự không có vấn đề gì thì ta liền phái người đi cưỡng bức nàng, ngươi nói xen, được không” Bên môi ta phiếm nụ cười lạnh lẽo khát máu
“”Ngươi dám!” Hắn tức giận rồi, ta biết!
“Sao ta lại không dám? Đường Vấn Thiên, nếu ta đoán không sai thì nàng ta mới là mẫu thân thực sự của ngươi! Một người có thể đem mẫu thân của chính mình đến cái loại địa phương đó, ta tưởng rằng, ngươi đã không thèm để ý đến sinh tử của nàng! Càng huống chi là sự trong sạch! Ta nhớ, lúc ngươi ban chết cho Tuyên phi, Vấn Hiên cũng đã liệu đến vấn đề này, bây giờ nhớ lại, tất cả mọi chuyện cũng là hợp lý! Ngươi nói là mẫu thân của ngươi lúc này đang cùng phụ thân ngươi khoái ý giang hồ! Ta phái ngươi đi xem qua hoàng lăng, nữ tử bên trong hoàng lăng vốn là Tuyên phi không sao! Nói cách khác, Tuyên phi vốn không phải là mẹ ruột của ngươi! Phụ thân của ngươi thật sự rất yêu mẫu thân của ngươi nên mới để nàng ở ngoài cung, không cho nàng tiến cung! Chình là vì sợ rằng trong cung nàng sẽ bị người khác xa lánh! Phải không?” Ta lãnh đạm nói
Hắn nghe vậy, liền cười ha ha “Nữ nhân đó vốn là đáng chết! Con của mình không sinh mà lại xuất cung cướp đoạt tiểu hài tử của mẫu thân ta! Đoạt 1 người còn chưa đủ, đằng này lại cướp đoạt tới 3 người! Ngươi nói xem, vì sao phụ hoàng ta chỉ yêu thương 3 người bọn ta trong số nhiều hài tử như vậy? Đó là bởi vì 3 người bọn ta là do mẫu thân sinh ra! Chỉ cỏn người bọn ta mới có thể đủ tư cách trở thành chủ tử của Hoàng quốc! Nêu không phải là hoàng hậu thì không thể ban chết thì ta đã sớm ban chết cho Thái hậu rồi! Nếu không phải trong nhiều năm, bà ta tận tâm với Vấn Hiên như vậy thì ta đã sớm giết chết bà ta! Còn để bà ta ở trước mặt ta cung tay múa chân sao? Chỉ là, hoàng hậu, ngươi có biết tại sao ta vẫn không phong hậu không? Bời vì, Đường Vũ Hiên có nói qua, mấy năm sau, thiên hạ 14 nước sẽ đại loạn! Cho nên, sau khi lập hậu, nhiều nhất là 3 năm thì sẽ phải giết! Ngươi cũng biết, ta toàn tâm toàn ý muốn bảo toàn ngươi, ai ngờ rằng các muội muội của ngươi lại liên thủ đẩy ngươi vào tuyệt lộ! Mặc dù con người của ta không tin vào trời, không tin vào số mệnh, mà chỉ tin tưởng chính mình! Nhưng, nếu mọi người đều nhất trí thì ta cũng không ngăn cản. Trong 3 ngươi, mặc dù ngươi sinh sống tại lãnh cung nhưng ta sẽ cho ngươi quyền lực tuyệt đối. Cho ngươi ở trong cung này hô phong hoán vũ, được không?”
Chớp mi, rất ngoài ý muốn là hắn cư nhiên lại nói như vậy! Lần trước, tại Viêm quốc, hắn là vì muốn bảo vệ ta?
“Ít đi 1 người tranh đấu với ta thì ngươi biết đó, cuộc sống của ta sẽ mất đi rất nhiều niềm vui thú!” Hắn cười to nói
“Cho nên, trước hết ngươi vẫn thắng ta, không phải bởi vì ta ngu, mà là bởi vì người của ngươi quá nhiều, phải không? Ngay cả Vấn Hiên cũng giúp ngươi tính kế với ta, phải không?” Ta lạnh lùng nói
Hắn cười, “Đúng vậy! Nữ tử thông minh như ngươi không có nhiều lắm, cư nhiên đến 6 người bọn ta hợp lực mới có thể thắng được ngươi! Mọi chuyện so với lần ngươi đào hôn cũng không dễ dàng hơn đâu! Về phần Vấn Hiên, trước đó hắn có chủ ý, nhưng từ sau khi ta phong hậu cho ngươi, hắn chưa từng cùng bọn ta thương lượng qua. Xem ra, đúng là đã phát sinh chân tình với ngươi rồi! Bản lãnh thật cao! Cư nhiên nắm Vấn Hiên – người thông minh nhất trong bọn ta – trong tay! Diệp Dược Nô! Cho ngươi đến bên cạnh Vấn Hiên là vốn định để ngươi ra tay cứu giúp Vấn Hiên, chỉ là, ngươi chữa khỏi bệnh cho Vấn Hiên nhưng lại cướp Vấn Hiên khỏi bọn ta! bọn ta đã quá coi thường ngươi rồi!”
Ta lui ra sau mấy bước, ngã ngồi xuống trên chăn bông. Nguyên lai là Vấn Hiên có tham dự
Phát sinh chân tình sao?
“Vui đùa ta như vậy, ngươi rất khoái nhạc sao? Đường Vấn Thiên!” ta cười lạnh
“Chiến thẳng Diệp Dược Nô là chí nguyện lớn nhất cả đời ta!” Hắn cười lớn.
“Như vậy, tại sao ngươi còn ôm ta tiến vào cái lãnh cung này? Có phải muốn nói cho bọn họ biết rằng mặc dù vào lãnh cung nhưng vẫn là người phụ nữ ngươi chú ý? Cho nên, những người nhắm vào ta sẽ không ít? Đường Vấn Thiên, ngươi làm như vậy khiến cho ta thật sự rất xúc động, rất muốn cho người cho cưỡng bức mẫu thân của ngươi!” Ta cười lạnh
Sắc mặt hắn thay đổi liên hồi, nắm lấy cằm ta “Một người phụ nữ mà cư nhiên nói ra loại chuyện nảy! Ngươi có biết tư vị được người khác cưỡng bức là như thế nào không? Mà cư nhiên đã nói ra như vậy! Loại chuyện này, nam nhân muốn thì là chuyện bình thường, nữ nhân mà muốn thì bất hảo rồi! Ngươi đã muốn, hơn nữa, ta đã xem thương thế của ngươi – cũng không nghiêm trọng lắm, vậy thì ta liền cho người nếm tử xem tâm tình của Tuyên Tuyết Nhi lúc đó là như thế nào” Trong mắt hắn phiếm ý cười khát máu
Chuyện của Tuyên Tuyết Nhi, hắn ngoài mặt bình tĩnh nhưng trong tâm hẳn là rất khổ sở. Có nam nhân mà lại nguyện ý cho nam nhân khác cưỡng bức người phụ nữ mình yêu mến?
Đột nhiên ý thức được hắn muốn làm cái gì, ta nhảy người lên, chạy như điên
Hắn sải vài bước lại đây, túm lấy tóc ta, kéo ta đến trước ngực hắn, chế trụ đôi môi của ta
Cả người hắn đang run rẩy, cả người giống như là điên cuồng
Quơ tay túm hất rơi ngọn đèn dầu trên bàn, ta kinh hãi kêu lên 1 tiếng, muốn cắn hắn nhưng lại bị hắn nắm tóc làm cho đau đớn. Hắn ấn ta nãg vào trên bàn, kéo cao chiếc váy của ta lên. Cho đến lúc này, ta biết, đêm nay, có thế nào ta cũng không thoát được rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.