Ta cắn môi, từ từ nhắm mắt lại. Tùy ý để hắn lau đi mấy nốt ban trên mặt! A! Ít nhất mà nói, sau khi lau mấy vết ban này đi, có chết thì cũng còn xinh đẹp, không phải sao? Ta thầm nghĩ.
Nương theo ánh trăng, trong đôi mắt hắn loé lên vẻ bất ngờ, kinh diễm, mang theo chút khiếp sợ! Nếu ta không nhìn lầm thỳ khoé môi của hắn đang nở nụ cười, 1 nụ cười đầy vẻ không cam lòng! Hắn đang không cam lòng về cái gì? Không phải hắn vừa mới vạch trần tất cả âm mưu của ta rồi hay sao? Tại sao lúc này còn trưng ra cái vẻ mặt đó? Hay là, trong đầu hắn đang có điều gì chưa xác định?
“Quả nhiên là giống như ta đã nghị! Ông trời thật không công bình! Tại sao người phụ nữ thông minh như ngươi lại có 1 dung mạo cực kỳ xinh đẹp như vậy? Phụ nữ, hơn nữa lại là nữ tử chốn hậu cung! Ngươi cũng biết, trí tuệ và nhan sắc thường sẽ không bao giờ song hành với nhau! Người có diện mạo bình thường thì trí tuệ vô song; người cực kỳ xinh đẹp thỳ đầu có vô cùng đơn giản! Nhưng tại sao 2 thứ này lại hội tụ cả trên người ngươi! Tại sao 1 phụ nữ tâm địa ác độc như ngươi lại có dung mạo xinh đẹp như vậy!” Thanh âm của hắn mang theo sự bất bình nồng đậm! Cứ như thể, ta xinh đẹp cũng là 1 sai lầm!
“Đường quốc chủ quá khen! Ta xem những lời này của ngươi như là lời ca ngợi! Đường quốc chủ nghĩ thế nào?” Ta nở 1 nụ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521588/quyen-2-chuong-2-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.