[đoạn nỳ tình củm nên ta đổi xưng hô thành nàng – chàng cho đủ sến nhá ^^]
Hắn ngây ngốc không lên tiếng, cả người cứng ngắc, vẫn duy trì tư thế 2 tay mở rộng, đến nửa ngày sau mới vòng 2 tay lại, ôm ta ở trước ngực! “Như thế nào có thể? Ta tưởng rằng nàng đã biến mất rồi! Ta tưởng rằng!” Run giọng nói.
Nước mắt ta thấm ướt ngực áo của hắn, “1 người làm sao mà có thể tự nhiên biến mất? Làm sao có thể đây?” Ta vừa cười vừa khóc nói. Nguyên lai, vứt bỏ hết thảy chỉ vì cảm giác của hắn, đúng là như thế thì thật là tốt! A!
Hô hấp của hắn dồn dập đến kịch liệt, 2 tay càng siết chặt hơn.”Lần này, thật sự là nàng sẽ không bỏ đi nữa chứ? Sẽ không bỏ đi theo Vấn Thiên, Vấn Hiên; phải không?” Hắn run rẩy nói nhỏ.
A! Tuyết Tán! Chàng vì việc này mà phiền lòng sao? Ta chưa từng đi theo bọn họ! Lòng của ta, có đến bây giờ chỉ có 1 mình chàng! “Sẽ không đi, sẽ không đi!” Ta cam đoan nói.
“Về chuyện của nữ nhân đó, ta thật sự không biết là chuyện gì xảy ra!” Hắn vội vàng giải thích .
Bên môi ta nổi ý cười, sao ta lại không biết đây? Người kia chính là do ta an bài! Sao ta lại đây?
“Tuyết Tán, chàng có biết vì sao ta lại bỏ đi không? Mấy ngày trước khi thành thân, ta có đến tìm chàng, nhưng lại phát hiện, chàng lại đang ân ái cùng 1 nữ nhân khác ở trong phòng! Lúc ấy ta đã rất tức giận! Thật sự rất muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521585/quyen-1-chuong-79-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.