Thật đáng chết! Ta tức giận đến mức mặt đỏ tưng bừng, khóe mắt rưng rưng, thân không thể di chuyển, miệng không thể nói, lại còn sắp lâm vào trạng thái say mê! Trong hoàn cảnh này, ta chỉ muốn chết quách đi cho rồi!
Trong lòng thầm quyết địng, nếu hắn còn dám động chạm khi dễ ta thì ta sẽ cắn lưỡi tự vẫn, làm cho hắn bị kẹp giữa 2 xác chết!
Lý đại nhân khóc 1 trận đã đời cho đến khi không còn khóc được nữa, tiếng khóc dừng lại rồi được Tuyên Tuyết Băng dìu ra khỏi linh đường! Lúc này, tầng phía trên lại bị chấn động. Lòng ta thất kinh, bị phát hiện rồi! Là Vàng Thượng thư!
Ta và hắn bất giác ngừng thở. Một hồi lâu sau, hình như người kia đã hài lòng, nói, “Nguyên lai thật sự là giọng của Tuyên Tuyết Băng!” Dứt lời, tiếng bước chân trở nên xa dần.
Lúc này, Tuyên Tuyết Hạo mới đậy nắp quan tài lại. Chậm rãi đi ra ngoài.
Thấy tất cả bọn họ đã đi hết, hắn lúc này mới từ rời khỏi môi ta. Nói nhỏ bên tai ta, “Thơm quá!”
Lòng ta phát hoả nhưng không thể biểu lộ ra ngoài mặt. Người bên ngoài còn chưa đi, trong hoàn cảnh này mà hắn còn có tâm tình trêu chọc 1 cung nữ bình thường như ta, đúng là háo sắc!
Người ta đồn rằng Đường Đình Hiên vốn háo sắc nhưng xem ra hắn ta còn không bằng nửa phần tên Đường Vấn Thiên này!
Ít nhất mà nói thì Đườn Đình Hiên quyết sẽ không khinh bạc 1 cung nữ có diện mạo cực xấu ở ngay dưới di thể của phụ thân mình!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521573/quyen-1-chuong-72-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.