Mặc dù không công phu nhưng đối phó với 1 tiểu cô nương không võ công như nàng ta thì thừa sức!
“Ngươi làm gì! Đừng tưởng rằng ngươi trèo lên được vị trí Tuyên phu nhân là ngươi giỏi!” Nàng căm tức mằng ta.
Ta dùng chân dẫm nát bàn tay nàng ta.
“Ngươi! Ngươi! Ngươi!” Sắc mặt của nàng ta lập tức hoá xanh!
Dưới chân dùng sức, ta lạnh lùng nói, “Thụy Nhạc Mai, nhìn xem ngươi dạy dỗ nô tỳ của mình thế nào!”
Nô tỳ đó xanh cả mặt. Nếu là bình thường thì ta sẽ không vì 1 việc cỏn con như thế mà ra tay. Nhưng bây giờ, khi ta quyết định rời khỏi Tuyên thành, ta cũng quản được việc người khách nghĩ gì, bộc lộ ra tính tình của ta!
Đường Vấn Hiên được người dìu, hơi giật mình nhìn chằm chằm ta, đôi môi tai nhợt mở ra, một hồi lâu nói không ra lời. Nửa ngày không gặp, hắn hình như càng xanh xao
Đường Đình Hiên vuốt vuốt cằm bình tĩnh nhìn chằm chằm vào ta như thể là chưa bao giờ gặp qua ta lần nào! Tà khí đọng đầy trong 2 mắt, tràn ngập vẻ hứng thú
Tuyên phu nhân đeo khăn che mặt nên không nhìn thấy biểu cảm, bên người là 1 vị cô nương xinh đẹp tao nhã nhưng lại đỏ mặt lên rồi nở nụ cười! Nàng thân y màu trắng cẩm phục, trên đầu là trâm hoa mai, khí chất tao nhã, cử chỉ cao nhã. Thoạt nhìn, không nghi ngờ gì, vị cô nương này chính là Thuỵ Nhạc Mai! A! Loại khí chất này, cũng khó trách làm Đường Đình Hiên và Tuyên Tuyết Tán nhớ mãi không quên!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521556/quyen-1-chuong-58.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.