Ý thức càng lúc càng mơ hồ. Ta che ngực, dán chặt trước ngực hắn, con ngựa chạy nhanh như bay. Tại sao, tại sao Đường Vũ Hiên lại đuổi giết Tuyên Tuyết Tán? Nếu hắn thật sự muốn giết Tuyên Tuyết Tán thì ngày đó căn bản không cần cứu hắn như vậy! Lúc trước là ai đã đẩy hắn xuống giếng nước? Lúc ta hỏi hắn, hắn vẫn không chịu nói, ta vẫn tưởng là Đường Vấn Thiên, nếu không phải là Đường Vấn Thiên, mà là Đường Vũ Hiên thì sao? Còn có, tại sao khi Tuyên Tuyết Tán chạy ra cứu ta thì Đường Vấn Thiên lại bỏ đi?
Làm sao mà Đường Vấn Thiên lại có thể để 1 mình Đường Vấn Hiên ở lại nơi này? Tại sao, tại sao, một trăm câu hỏi tại sao, đáp án tựa hồ cũng rất nhiều, nếu thật sự là như thế, như vậy, có chém hắn 1 ngàn đao thì ta vẫn không tin! Ta muốn một người xác thực đến chứng minh rằng hắn không phải là người ta đang nghĩ đến! Ta vỗ vỗ ngực, cảm thấy trái tim của chính mình càng lúc càng lạnh. Máu tươi trước ngựa đã nhuộm đỏ tay ta. Ngực rất đau. Ta biết hắn đang rất đau đớn, nhưng ta rất muốn nhổ thanh kiếm này ra để xem dòng máu chảy xuống của hắn có giống với ta hay không, màu máu đỏ tươi!
Cho đến khi trong khoang miệng tràn ngập mùi máu tươi, ta mới phát giác, ta đã vô thức cắn phá đầu lưỡi của chính mình! Đường Vấn Thiên! Tuyên Tuyết Tán, Tuyên Tuyết Tán! Đường Vấn Thiên! A! A!
Làm sao mà ta có thể quên được! Thuật dịch dung của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521548/quyen-1-chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.