Ta tỉ mỉ suy nghĩ lại 1 lượt tất cả những tình huống lúc nãy.
Trong trấn này, rốt cuộc chúng ta đã đi qua những nơi nào. Đầu tiên là khách điếm, sau đó là tiệm quần áo, sau đó nữa là tiệm trang sức. Nghĩ tới đây, lòng ta phát hoả. Đường Vấn Thiên nói là bộ dạng của ta không giống với Tuyên phu nhân chút nào, bản thân ta vốn không để tâm đến chuyện đó, đi cùng hắn hắn cũng không giữ ý tứ gì! Vì vậy, đã lôi kéo ta đi mua rất nhiều trang sức. Nói là muốn tặng lễ vật cho Tuyên. Bây giờ nhớ lại trong những nơi chúng ta đã đi qua chỉ có tiệm thuốc là có liên quan đến 2 bọn họ, còn những chỗ khác, đều là để mua đồ cho ta
Ta không biết nam nhân này chủ ý gì, bất quá, cũng bởi vì hắn nhiều chuyện, nên bây giờ ta mất quá nhiều thời gian để tìm kiếm đầu mối!
Đi vào Hồi Xuân đường (*),đại phu đang ngồi xem mạch cho người ta. Lão đại phu đó chừng 60 tuổi, gương mặt đôn hậu, vận trường bào màu xanh.
Người bệnh đó đang cúi đầu. Dùng sa màn che đi diện mạo của mình. Tay vươn ra, trên đó đầy những nốt thuỷ đậu màu đỏ! Bên cạnh là 1 hồng y nam tử (**). Quần áo sạch sẽ, nhưng gương mặt lại ửng hồng 1 cách khác thường. Bên hắn còn có vài tên phó từ. Bên ngoài là 1 cỗ xe ngựa. Thoạt nhìn đã thấy được thân phân địa vị của người đó.
“Đây vốn là đậu mùa, đại phu căn bản không chữa được, ngươi cứ về nhà chờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lanh-cung-hoang-hau/1521539/quyen-1-chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.