“Em không sao chứ?”
“Không sao, tại sao anh lại đột nhiên dừng lại gấp như vậy?”
Lãnh Dạ xuống xe, nhặt chiếc diều thì phát hiện diều không có dây. Chẳng lẽ ở gần đây có người chơi diều? Diều đứt dây nên rơi trúng xe của anh?
“Có một con diều đứt dây đập vào cửa kính xe.” Lãnh Dạ ngồi vào xe lần nữa.
Bạch Tuyết lại nhặt quả táo lên một lần nữa, nhìn rồi nhìn, quả táo vừa đỏ vừa lớn trông rất ngon, đáng tiếc bị bẩn rồi!
“Không được ăn, mất vệ sinh.” Lãnh Dạ dặn dò.
“Ừ, không ăn nữa.” Bạch Tuyết thả quả táo lại trong túi xách.
*********
Nhà họ Bạch.
Bạch Tuyết và Lãnh Dạ tới, dĩ nhiên lấy được tiếp đãi thịnh tình, chẳng quaLãnh Dạ vì bận tâm Bạch Tuyết, thỉnh thoảng anh sẽ khách sáo với bọn họmột chút, về phần Bạch Lan và mẹ kế của Bạch Tuyết, anh ngay cả mắt cũng không thèm nhìn, giống như vừa nhìn sẽ dơ bẩn mắt của anh!
Thỉnh thoảng Bạch Lan quan sát Lãnh Dạ, bộ dạng tuấn mỹ đẹp trai như vậy thật thèm thuồng.
Trong lòng cô ta: Tại sao Bạch Tuyết xấu xa đó lại may mắn như vậy, nhặt được một Đại Suất Ca, mặc dù đẹp trai có chút lạnh, chẳng qua, đây chính làngười đàn ông hoàng kim.
Bạch Tuyết và Lãnh Dạ ở trong thư phòng, còn có Bạch Hàn ở bên, mà Bạch Lan lại đi chơi, vì cô ta cho là BạchTuyết sẽ lập tức rời đi. Chẳng qua, cuộc sống đặc sắc còn đang đợi côta.
“Ba, hôm nay chúng con không đi.” Bạch Tuyết nói, bởi vì Lãnh Dạ sẽ ở lại cùng, cho nên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-vuong-tong-giam-doc-vo-yeu-duoc-cung-ma-hoang/555444/chuong-229-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.