Bảy ngày
Đối với Lâu Ánh Thần mà nói, đây là đoạn giày vò tương đối dai dẳng. Lang Vương bắt đầu “đặc huấn” cho y, trừ phải truy kích con động vật giống như tê giác bự hơn y bốn lần, còn phải mỗi ngày bắt chim, quả thật là biến thái! Cho dù khi làm sát thủ trung gian, Lâu Ánh Thần chống địch cũng không hoàn toàn dựa vào thân thủ, mà còn nhờ vào một số đạo cụ nhỏ khiến người ta phòng cũng không thể phòng để gia cố thêm khả năng bất bại của y, nhưng hiện tại bắt y dùng chân đuổi theo tê giác (trước cứ nói là tê giác đi),dùng tay bắt chim, giỡn…… giỡn sao chứ! Y không phải là xe tăng vượt địa hình, cũng không phải là phi cơ hỏa tiễn! Lâu Ánh Thần có từng báo oán với Lang Vương, nhưng mà nhìn thấy đối phương nhẹ nhàng hoàn thành nhiệm vụ mà trong mắt y là không thể đó, một cỗ nộ hỏa xung thiên xông lên não.
Ông trời, ngươi đây là phân biệt đối xử!
Hung hăng cắn một ngụm cỏ, Lâu Ánh Thần tràn đầy không vui nhai, cho đến khi trong miệng đầy vị cỏ xanh, mới phẫn nộ phun ra một đám bã cỏ, mẹ nó! Khi ở trong giới mafia cũng chưa từng phiền muộn như vậy.
“Hiện tại ta bắt đầu hoài nghi ngươi là lang hay và dương.” Khẩu khí chế giễu trào phúng, không cần quay đầu cũng biết là ai.
“Có gì liên quan đến ngươi?” Lâu Ánh Thần tàn bạo lại nhai thêm một đám cỏ, đem nộ hỏa toàn thân phát tiết hết trên thứ trong miệng. Một mặt cảnh giới chính mình:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/73916/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.