Biết thì biết rồi…… nhưng có một số chuyện, không đơn giản giống như trong tưởng tượng, có khi còn phiền phức nữa.
Sau khi đi vào trong hang động thì cảm giác đầu tiên là lạnh, không giống với cảm giác lạnh khi trời đổ tuyết, lạnh ở đây khiến người ta dựng sống lưng, trong lòng ẩn ẩn có một lỗi giác bị áp bách. Đường nhìn vì sự đối lập cường liệt của ánh sáng mà trở nên mơ hồ, Lâu Ánh Thần híp mắt đợi khá lâu mới thích ứng được với hắc ám. Trong hang động rất ẩm ướt, có lẽ là vì trận mưa bão kỳ lạ kia, mặt đất đầy ổ gà thỉnh thoảng sẽ xuất hiện vũng nước đọng, cảm giác lòng bàn chân ướt nhẹp rất quái dị, nhưng dù sao toàn thân trên dưới cũng không có lấy một chỗ khô ráo, Lâu Ánh Thần cũng từ bỏ chuyện muốn giãy lông.
Cũng không biết trong hang động nhìn thì sâu hoắm này lỗ thông gió nằm ở đâu, từ hắc ám ở trước mặt thỉnh thoảng lại thổi tới khí lưu se lạnh, không khí không có cảm giác nặng nề, chỉ là trong hoàn cảnh này thì lại tạo thêm một chút quái dị, từ sau khi vào hang động đi chưa tới mười mét, toàn thể đám lang đều chìm vào trạng thái phòng bị cao độ, chỉ có thanh lang nhìn thì như lãnh tĩnh thật ra đang nhàn tản nhìn ngó tứ phía, còn thỉnh thoảng chụp bắt được thứ gì đó, rồi như hiến báu vật mà đưa cho Xích Nha ăn.
Lâu Ánh Thần nhìn cặp đôi này, không đợi ý nghĩ muốn hỏi xem cái thứ bị bắt đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/2885970/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.