=====================
“Triệp ngươi muốn đi đâu?”
Hắc lang chắn người ngăn cản đường đi của ngân lang, nghiêm túc hỏi.
Ngân lang khinh thường cười giễu một tiếng, màu lông khác với những con lang xung quanh tán loạn trong gió: “Đi đâu…. Ngươi biết rõ còn cố hỏi?”
“Đừng trẻ con nữa, theo ta về” “Về cái gì? Ha ha, đại ca, bớt đi một dị loại như ta, ngươi chắc……. cảm thấy cao hứng đi”
“……. Ngươi là có ý gì.”
Tựa hồ là phiền não, đáy mắt hắc lang đột nhiên nổi lên một ngọn lửa màu vàng.
“Phẫn nộ của ngươi là vì ta nói lời ngươi không thích nghe, hay là……. bị đoán trúng tâm sự của ngươi?” “Triệp! Ta nói lại lần nữa! Trở về cho ta!”
Ngân lang không nói gì nữa, an tĩnh nhìn người thân duy nhất của mình, rất lâu, treo lên một nụ cười lạnh ngang bướng: “Không thể Chiến, ta và ngươi, chung quy chỉ có thể là……”
Địch nhân.
Tâm lý biến dạng muốn loại trừ dị loại trong đồng tộc không chỉ tồn tại ở nhân loại, mà dã thú, cũng có.
Cho nên Triệp sinh ra có một bộ lông màu bạc kỳ dị từ nhỏ đã bị tộc nhân bài xích, cũng vì thế, nó càng kiên định có ý niệm phài làm Vương của tộc lang.
Nhưng mà
Ở trên nó từ đầu đến cuối vẫn còn có một vị đại ca Chiến, một kẻ bất đồng với nó, vĩnh viễn cường tráng hữu lực như thế, dã tính lại thêm cơ trí.
Trong trận chiến tranh Vương cuối cùng của lang tộc, Triệp thua trận, không có thua
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/2885919/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.