Sáng sớm, tỉnh lại trong âm thanh chói tai của cây roi xé rách không khí.
“Tỉnh dậy tỉnh dậy! Làm việc đi! Dậy, mẹ nó còn dám ngủ, ta cho ngươi lười!”
Bên phía nhân loại gần đó vang lên từng trận kêu thảm, Lâu Ánh Thần ở trong góc tỉnh lại, y theo thói quen lắc lư lỗ tai một chút lắng nghe tiếng động bên cạnh, bức bách đầu óc tỉnh táo trong một thời gian ngắn, sau đó mới mở mắt ra, bất động thanh sắc nhìn xung quanh, không có con lang nào chú ý tới hành động của y, trong lúc bất cẩn nhìn trúng con lang thủ lĩnh đang trốn trong góc đối diện, Lâu Ánh Thần nhìn gương mặt sau khi bị xé mất một miếng da trở nên đặc biệt buồn cười đó hơi ngẩng lên. Tên đó tựa hồ ngạc nhiên một chút, sau đó lỗ tai không tự giác cúp về phía sau, quay người đi không còn tiếp tục nhìn qua bên này nữa.
Không có đi tới khiêu chiến? Điều này khiến Lâu Ánh Thần có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không để cho y có thời gian nghĩ nhiều, kẻ trông chừng cầm roi đã đi tới, vẫn thành thật an phận cho người ta trói mình với xe, bắt đầu một ngày lao lực vận động thể lực khô khan nhàm chán. Mỏ núi không nhỏ, nhưng cũng không tính là đặc biệt lớn, lộ tuyến đường đi của Lâu Ánh Thần vừa đúng quay một vòng gần hơn phân nửa mỏ, y bất động thanh sắc thầm ghi nhớ địa lý hoàn cảnh mỗi một chỗ, đầu óc nhanh chóng vận chuyển tính toán con đường có thể chạy trốn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/2885893/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.