Lồng giam xám lạnh trên đỉnh mỏm núi, sát khí lan tràn.
“Tại sao tấn công ta?”
Lâu Ánh Thần nhìn một hàng ba con lang đang dàn ra trước mặt, ngữ khí lãnh đạm, đương nhiên, dù là thánh nhân, bị ánh nhìn thù địch khó hiểu như thế nhìn thì cũng sẽ phát hỏa, huống hồ y trước giờ cũng không tính là người tốt bụng lương thiện gì. Con lang thủ lĩnh ngạo mạn ngẩng đầu lên, khinh thường khì một tiếng từ mũi: “Nô tài của nhân loại!”
Nhân loại? Nô tài?
Đây có chỗ nào liên quan chỗ nào? Lâu Ánh Thần càng lúc càng không hiểu, đối phương lại không cho y cơ hội suy nghĩ, dưới chân khẽ dẫm rồi bay qua, hàm răng bén nhọn thâm bạch léo sáng dưới ánh trăng, thân thể như cú đêm nhanh chóng nhào qua, Lâu Ánh Thần thầm nói thật nhanh, vội vàng phục người xuống lăn tránh đi, chỉ nghe âm thanh rốp rốp khi hàm răng cạp vào không khí vang lên bên cạnh, tiếp theo đó chính là tiếng gầm hừ hừ của lang. Vừa rồi nếu như không tránh kịp…… nghĩ tới điều đó Lâu Ánh Thần cảm thấy gió đêm bỗng nhiên lạnh hơn, ý niệm này vừa dâng lên, lại nghe phía trên thân thể truyền tới tiếng gừ gè, một con lang khác đã bổ tới, lần này không kịp tránh nữa, y bị trực tiếp đè xuống dưới người đối phương, chỗ xương sườn đau nhói, bị con lang đó dùng vuốt rạch hai vết rạch đỏ máu, bất đắc dĩ Lâu Ánh Thần chỉ có thể lắc người quay sang một bên, mở miệng cắn chân trước của con lang đó, ý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/2885891/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.