Lâu Ánh Thần đối với vị trí hàng ghế thứ hai bên cạnh cửa sổ quán bar hay tiệm cà phê giống như có tình cảm chung thủy suốt đời.
Bất luận là bàn công việc, hay là một người đi uống, y đều nhận định tại vị trí đó.
Nhiệm vụ cuối cùng, người đến là một lão già, đã vào đầu hạ, vậy mà con mặc áo lông dày màu xám đậm, Lâu Ánh Thần ngồi chờ ở đó hơn nửa tiếng ông ta mới tới, từ sau lúc vào chỗ ngồi, Lâu Ánh Thần chỉ nghiêng đầu nhìn mưa ngoài cửa sổ, trời rất tối, cái bóng của bọn họ phản chiếu rõ ràng trên kính cửa sổ.
Y nhìn ông già tóc bạc đầy đầu, uống một ngụm cà phê loại tiện lợi.
“Nhiệm vụ gì?” Ông già do dự một lúc, dường như đang thầm dợt lại kịch bản trong lòng: “Việt Dữ Hàn……. Mua mạng” Lâu Ánh Thần hơi ngạc nhiên một chút, người này không dễ đối phó, trong lòng cân nhắc một chút, nghĩ lại một lượt mấy tên sát thủ đỉnh cao, lại hỏi: “Thời hạn?”
“Càng nhanh càng tốt…….”
Trên kính thủy tinh, cái bóng của ông già bị nước mưa xối vào tan thành mảnh nhỏ.
“….. Muốn ai làm.” Lâu Ánh Thần xác định ông già này sẽ có chọn lựa, đây cũng là quy định ngầm được thừa nhận, giống như chọn lựa sản phẩm, khách hàng chọn thứ họ muốn, người bán sẽ tiến cử cái thích hợp. Ai biết ông lão trầm mặc rất lâu, lâu đến mức Lâu Ánh Thần còn cho rằng ông ta từ bỏ rồi, mới nghe được thanh âm run rẩy e ngại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-van-mom-soi/2885785/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.