Cái chết của Dương Hổ và Bách Lý Thủ Nghiệp có thể nói là liên quan một chút đến Quân Ức kia, nhưng vì sao Quân Ức lại muốn hại họ, song chỉ chừa lại Phương Chấn Đình?
Hắn móc di động ra ấn trả lời, ngạc nhiên hỏi: – Băng nhi, là em?
Đầu bên kia điện thoại trầm mặc một lúc: – Dật Phi, bên anh có manh mối gì không?
Lâm Dật Phi vốn định phủ nhận, nghĩ ngợi chốc lát, sau cùng đáp: – Có chút manh mối.
Bách Lý Băng vui vẻ hỏi: – Phát hiện được gì rồi?
– Em có nhớ suy đoán khi em vừa thấy bức tranh thứ hai không? Lâm Dật Phi cười bất đắc dĩ.
– Nhớ chứ, vậy thì sao? Bách Lý Băng đột nhiên lạnh lùng: – Lẽ nào anh định nói là do Hoàn Nhan Liệt vẽ?
– Có phải là y vẽ hay không, anh không dám khẳng định, nhưng đã có người tận mắt thấy sự tồn tại của y. Khi Lâm Dật Phi nói tới đây, chỉ nghĩ Hoàn Nhan Liệt nếu quả thật đã đi vào trước thời kiến quốc, nói không chừng y sẽ hận hắn, sẽ hận đến khắc cốt ghi tâm, bởi vì Kế Lương cũng nói Hoàn Nhan Liệt vẫn chờ hắn!
Bách Lý Băng sau một lúc lâu không nói gì: – Vậy y nhất định giống như anh, đều rất cô tịch.
Lâm Dật Phi ngây ra một lúc, thật không ngờ cô nghĩ đến đầu tiên là điểm ấy, cầm di động cười cười: – Có lẽ anh đỡ một chút so với y, ít ra hiện giờ anh còn có em, còn y lúc đó chỉ có một mình, không quen biết ai cả.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578445/chuong-381.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.