Hồ Hoa Anh sửng sốt đứng ngây người, ánh mắt chớp chớp, dường như đang suy nghĩ điều gì đó.
– Cậu tìm tôi làm gì?
Hồ Hoa Anh hỏi.
– Tôi muốn hỏi cô một vài việc về trang web giết người.
Lâm Dật Phi bình thản hỏi khiến sắc mặt Hồ Hoa Anh biến đổi hỏi:
– Sao ngươi lại biết đến trang web giết người?
Nói đến đây ả ta đột nhiên che miệng thanh sắc biến đổi ngó nhìn khắp nơi.
Lâm Dật Phi nghi hoặc nhìn ả ta một lúc lâu mới nói:
– Kế hoạch của các cô rất chu đáo, tuyệt đối không phải có thể làm tùy tiện được, vụ bắt cóc con trai Đỗ Bách Tuyền vốn không liên quan đến các cô, nhưng các ngươi, vậy mà các ngươi lợi dụng điểm này để dụ tôi mắc bẫy. Kế sách của ông chủ các ngươi có phải là Bách Địa Trung Cương hay là của người khác?
– Của một người khác.
Hồ Hoa Anh đột nhiên mỉm cười nói:
– Cái đó là gì đâu, cậu cầu tôi, hay muốn tra hỏi tôi?
Lâm Dật Phi nhìn ả tôi một lúc lâu sau đó lạnh lùng nói:
– cô có thể vì con gái mà giết người, cũng có thể vì con gái mà trốn chui trốn lủi, cái mà cô sợ không phải là cảnh sát, mà kẻ cô sợ ở đây chính là những kẻ đang truy sát cô. Tôi nghe nói trang web giết người đối với những kẻ sát thủ không hoàn thành trách nhiệm họ thường sử bắn có đúng không?
Trên mặt hồ hoa anh biểu hiện rất kỳ quái, một lúc sau mới lên tiếng:
– Thật không ngờ, ngay cả đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578423/chuong-364-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.