– Sau đó thì sao?
– Sau đó Bách Địa Trung Cương truyền tin nói chuyện này để thuộc hạ tùy cơ hành động.
Phục Bộ Ngọc Tử nói rất nhẹ, đưa mắt nhìn Bách Địa Trung Cương:
– Thuộc hạ chỉ có thể tham gia vào Nghị Hành theo họ, nhưng chuyện xảy ra sau đó thực sự gấp gáp. Thuộc hạ cũng bất lực với việc này.
Nhan Phi Hoa gật gật đầu, nhìn về phía Bách Địa Trung Cương:
– Giờ nên đến lượt ông nói rồi.
Bách Địa Trung Cương cung kính đi ra, cung kính nói:
– Không sai, Phục Bộ Ngọc Tử thực sự cho thuộc hạ thông tin này trước, nhưng lúc đó tông chủ đang bế quan bảy ngày, dặn dò bất cứ ai cũng không được quấy nhiễu. Thuộc hạ cũng tôn trọng lời dặn dò của tông chủ. Bọn chúng nó tuy vi phạm chủ ý của tông chủ, nhưng là vì sự trung thành và lòng tận tâm đối với tông chủ, nên thuộc hạ cũng không dám tự ý làm chủ mới để Phục Bộ Ngọc Tử toàn quyền xử lý việc này. Chỉ có điều thuộc hạ nghĩ Lâm Dật Phi võ công cao cường, bọn chúng muốn làm khó Lâm Dật Phi thì chắc chắn là châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình. Vì vậy mới yên tâm giao cho Ngọc Tử xử lý. Nhưng chuyện sau đó hoàn toàn vượt ra ngoài dự kiến của thuộc hạ, đó là một chuyện không thể lường trước được.
Lâm Dật Phi chỉ ngồi ở đó, khóe miệng vẫn có nụ cười khó mà đoán được.
– Bất luận như thế nào cũng trung thành và tận tâm.
Nhan Phi Hoa thản nhiên nói:
–
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578367/chuong-321-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.