Tuy là Nhan Phi Hoa đang nghiêm mặt, nhưng ánh mắt lại có ý cười, vẫy tay một cái, một người có bộ dạng là nhân viên phục vụ nhanh chân bước đến, bưng tới một cốc nước lọc.
Lâm Dật Phi chỉ liếc nhìn, vẻ mặt khẽ động.
– Nghĩ chắn hẳn cậu biết tôi tìm cậu có việc gì.
Nhan Phi Hoa nhìn Lâm Dật Phi, có vẻ muốn nhìn thấu hắn vậy.
– Tôi không biết.
Lâm Dật Phi lắc đầu.
Khóe miệng Nhan Phi Hoa có nét cười khó có thể phát hiện:
– Tôi giới thiệu một người với anh trước đã.
Cô ta chỉ tay vào Đằng Thôn Chính Bộ nói:
– Anh ta là Đằng Thôn Chính Bộ của Đằng Thôn Gia Y Hạ Lưu, cũng là cha của Đằng Thôn Xuyên Sơn.
Lâm Dật Phi sững người, lúc này mới hiểu tại sao ông lão đó lại đau buồn như vậy.
Nỗi đau khổ của gười đầu bạc phải tiễn kẻ đầu xanh, cho dù là ở đâu, cũng là một bi kịch. Nhưng trong miệng của Nhan Phi Hoa dường như là đang giới thiệu một nhân vật rất bình thường.
Đối với một nhân vật sa trường, cả ngày nhìn cảnh đổ máu hy sinh đã quen rồi. Việc này đối với Nhan Phi Hoa mà nói thì không có sự khác biệt gì so với con mèo con chó chết cả.
– Xin chào!
Lâm Dật Phi nghĩ hồi lâu cuối cùng cũng thốt ra hai từ này.
Tuy là nhìn nhận từ góc độ của mình, Đằng Thôn Xuyên Sơn đáng chết, hắn ta đã hại chết ba người của mình, nhưng Lâm Dật Phi từ trước giờ không tuân theo quy tắc dính dáng dây dưa. Lâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578366/chuong-321-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.