Thấy phục vụ đang bước lại gần thì hắn cũng không từ chối:
– Ha tách cà phê, uhm, cô có muốn cho đường không?
Thấy Tô Yên Nhiên lắc lắc đầu thì nói:
– Hai ly cà phê không đường, cảm ơn!
– Anh cũng thích uống cà phê đắng à?
Tô Yen Nhiên nhìn Lâm Dật Phi chằm chằm:
– Tôi nhớ lần trước lúc ở Cửa Sổ Thế Giới anh cũng muốn uống trà nhưng không có nên cũng uống một tách cà phê. Có phải mọi chuyện trên đời cũng bất đắc dĩ như vậy không? Đây là anh bắt đầu xuôi theo dòng nước hay không cố chấp?
– Nếu đây cũng được coi là bất đắc dĩ thì không phải là trên đời có quá nhiều chuyện bất đắc dĩ sao?
Lâm Dật Phi nhìn Tô Yên Nhiên:
– Cô tìm tôi ra đây là muốn nói gì? Chỉ muốn phân tích tính cách của tôi sao?
– Không có chuyện gì thì không thể tìm bạn bè tâm sự sao?
Tô Yên Nhiên nhận lấy tách cà phê, nhấp nhẹ một ngụm, nhăn mặt nhíu mày, hiển nhiên là cũng không thích ứng được.
– Đương nhiên là có thể.
Lâm Dật Phi không nhìn tách cà phê lấy một cái:
– Chỉ có điều tôi cảm thấy rất nhiều chuyện cũng giống như tách cà phê này, không thích thì đừng ép bản thân phải uống, nếu không chỉ khiến trong lòng thêm loạn.
– Ngọt cũng uống được, đắng cũng uống được.
Tô Yên Nhiên cũng không ngẩng đầu lên:
– Nếu như anh không nếm thử thì làm sao biết được mình thích hay không?
– Đôi khi không nếm thử cũng biết là không thích.
Lâm Dật Phi thở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578313/chuong-282.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.