– Lúc đó tôi chỉ nghe thấy tiếng đùng một cái.
Ánh mắt Phong Tuyết Quân lộ ra thần sắc sợ hãi.
– Sau đó Uông Tử Hào ngã vào lòng tôi, mặt đầy là máu.
Phong Tuyết Quân hét nhỏ một tiếng, dường như tình cảnh lúc đó đang hiện ra rõ ràng trước mắt.
– Nhưng đột nhiên không thấy anh. Lúc đó tôi thấy trong lòng trống rỗng, liền bỏ lại Uông Tử Hào, lao ra ngoài. Không biết đã đi bao lâu, nhưng lúc tôi quay về chỗ ở thì thấy ở đó toàn cảnh sát.
– Cô không làm sai cái gì, tại sao phải sợ cảnh sát?
Lâm Dật Phi trầm giọng hỏi.
– Có ai không sợ cảnh sát đâu?
Phong Tuyết Quân bi thương cười, nói:
– Tôi đương nhiên cũng không ngoại lệ. Hơn nữa Uông Tử Hào vừa chết liền có một đám cảnh sát đến tìm tôi, bọn họ chắc chắn đã cho rằng tôi ại hết Uông Tử Hào! Tôi còn phải đi học, nhưng bây giờ cái gì cũng không làm được!
– Cô thật sự bị hoài nghi.
Lâm Dật Phi chậm rãi nói:
– Bởi vì lúc đó chúng tôi đã thấy một chiếc máy nghe trộm loại nhỏ ở dưới gầm bàn. Trừ cô ra, bọn họ không đoán ra ai lại gắn máy nghe trộm ở đó.
– Máy nghe trộm nào?
Phong Tuyết Quân hình như không hiểu máy nghe trộm là có ý gì. Đột nhiên cô ta hồi thần lại.
– Không phải tôi, tuyệt đối không phải tôi.
Cô ta khàn giọng kêu lên, thần sắc có chút điên cuồng. Đột nhiên nghĩ đến cái gì, cô ta nói:
– Nhất định là Uông Tử Hào. Lúc ấy anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578272/chuong-250.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.