Tất cả mọi người vỗ tay, trầm trồ khen ngợi. Mỹ nữ mặc dù không có quyên tiền, nhưng rõ ràng dễ dàng giành được mặt mũi hơn người khác, huống chi là vị tài nữ này!
– Sau đây tôi xin đàn tiếp một bài, tên là tư thế hào hùng. Là tôi tự mình soạn, hi vọng mọi người sẽ thích.
Tô Yên Nhiên chậm rãi ngồi xuống, liếc nhìn Nhan Phi Hoa một cái, cổ tay ngọc dãn nhẹ, đã đinh đang đàn ra.
Mọi người lại sửng sốt. Bài nhạc này bắt đầu đã không giống với bài trước. Nếu nói bài trước là nước chảy róc rách, khiến cho lòng người bình thản, quên đi ưu phiền thế tục. Thì bài này lại giống như liệt hỏa phong ba, khiến người nhiệt huyết sôi trào, trong chốc lát đã kích thích tâm huyết bị tiền tài mai một của mọi người.
Có người nhớ lại những năm tháng gian khổ khắc cốt ghi tâm, có người nhớ lại những năm tháng chênh vênh của mình, có người không ngờ còn rơi lệ, trong miệng thì thầm:
– Tiểu Cầm, năm đó là anh sai.
Có lẽ anh ta vì sự nghiệp mà chia tay bạn gái, cũng có thể bạn gái vì tiền mà chia tay với anh ta. Chỉ là năm tháng như nước chảy, hiện giờ nhớ lại vẫn không kìm nổi mà chán nản.
Nhưng nếu mọi chuyện quay lại một lần nữa, nên chia tay vẫn là chia tay, muốn đi vẫn sẽ đi. Vận mệnh chính là khó bề tưởng tượng, lấy trêu cợt thương sinh làm thú vui.
* Thương sinh: con người, nhân dân trăm họ.
Ánh mắt Nhan Phi Hoa ngưng tụ, trên mặt hiện lên vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578271/chuong-249-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.