Tất cả mọi người đều hít vào một ngụm khí lạnh, cảm thấy cái mạng của Nhạc Hạo Phong đúng là được nhặt về:
– Hạo Phong may mắn thật.
Phòng Minh Viễn không kìm được nói:
– Lúc đó nếu như không có huấn luyện viên Lâm ở bên cạnh thì không chừng bây giờ tôi đã không ngồi đây rồi.
– Hạo Phong cũng rất kì lạ.
Chương Long Châu giải thích:
– Cậu ấy cũng cho rằng tên kia hạ thủ lưu tình, hơn nữa gã còn nói một câu rất lạ.
– Gã nói gì?
Lâm Dật Phi hỏi.
– Gã nói không ngờ Nhạc Gia Quyền vẫn chưa thất truyền, hơn nữa còn rất tinh túy.
Chương Long Châu nói từng chữ:
– Gã còn hỏi Nhạc Hạo Phong là ai dạy quyền pháp này.
– Nhạc Hạo Phong nói sao?
Đột nhiên Lâm Dật Phi cảm thấy hơi căng thẳng, một loại cảm xúc kì lạ dâng lên.
– Hạo Phong không nói gì.
Chương Long Châu lắc đầu nói:
– Cậu ấy chỉ liều mạng nhưng cũng không thắng được tên kia chứ đừng nói là bắt được gã. Gã hỏi mấy câu thì mất kiên nhẫn dần, tùy ý đá Hạo Phong một cái ngã nhào. Hạo Phong hình dung lại nói mặc dù lúc ấy không đau nhưng lực đạo rất lớn, nếu như gã không giảm bớt lực thì chắc là cậu ta đã tắt thở tại chỗ rồi.
Đàm Giai Giai rùng mình một cái, vốn tưởng rằng võ công của mình đã không tồi, không bằng Lâm Dật Phi cũng không nghĩ gì nhưng hiện giờ lại mọc đâu ra một tên sát thủ chuyên nghiệp, võ công lại cao đến như vậy, khiến cô cảm thán người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578251/chuong-236-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.