– Người anh em, chúng ta đi thôi.
Du Lão Thử nghe thấy tiếng thông báo thúc giục, không nhịn được nhắc nhở Lâm Dật Phi.
Lâm Dật Phi chỉ gật đầu, đi tới trước cửa máy bay. Du Lão Thử thì không kìm nổi, quay đầu lại nhìn, hy vọng thấy thiếu nữ kia. Bỗng nhiên ông ta sửng sốt, người thiếu nữ đó đã không thấy bóng dáng, dù chạy cũng không biến mất nhanh như vậy chứ. Tuy nhiên ông ta không nghĩ sâu thêm, cùng Lâm Dật Phi đi vào khoang máy bay.
Hai người tìm vị trí của mình rồi ngồi xuống. Lâm Dật Phi dường như đã quên chuyện vừa nãy, làm theo Du Lão Thử, buộc dây an toàn, rồi có chút tò mò nhìn xung quanh.
Những tri thức về máy bay hắn mới chỉ biết thông qua sách vở và TV, chứ đây mới là lần đầu tiên hắn được đi máy bay. Vừa nghĩ tới máy bay sẽ bay lượn trên không như chim, Lâm Dật Phi mới hơi có chút cảm thán. Lúc trước chỉ biết Lỗ Ban có tay nghề xảo đoạt thiên công, làm ra con chim gỗ có thể bay ba ngày không rơi. Lại không nghĩ tới đời sau phát triển nhanh chóng như vậy, ít nhất ở phương diện giao thông đã tiến rất xa.
Nhìn qua cửa sổ, thấy phía dưới dần trở thành những điểm đen, càng ngày càng nhỏ, rồi biến mất không thấy, bốn phía chỉ còn lại mây trắng bay trôi nổi. Lâm Dật Phi thở dài một tiếng, trong lòng thầm nói, cho dù máy bay có bay nhanh hơn nữa, cũng không thể bay trở về quá khứ.
– Hai vị có cần gì không?
Một tiếp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578095/chuong-117.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.