Trong lúc đó ông mập kia đã ném mười bảy, mười tám chiếc vòng, đương nhiên thứ y nhắm chính là món đồ chơi đắt tiền – chiếc ô tô lớn ở cách xa một chút, nhưng hơn phân nửa là thất bại, có mấy lần thật không dễ dàng mới ném trúng, nhưng chiếc vòng lại nẩy lên một cách trớ trêu, rồi rơi xuống bên cạnh. Ông chủ ở bên cạnh thì không ngừng than thở:
– Ai chà, sắp được rồi, cố lên chút nữa thôi. Anh xem, món này sắp ném trúng rồi, ài, tiếc quá.
Ông béo sau khi ném ra mười mấy chiếc vòng như kẻ phát điên, mới phát hiện vốn liếng trên tay chỉ còn hai ba cái, sắc mặt có chút mất tự nhiên, lại cười lớn nói:
– Cái này có đáng gì chứ, chẳng phải vui chơi sao.
Lời tuy nói như vậy, nhưng vẫn thay đổi chiến lược. Y ngắm rất lâu, cái vòng tiếp theo là ném vào bao thuốc lá cách đó không xa.
Lâm Dật Phi vừa nhìn y ra tay, liền biết lần này vẫn trượt. Quả nhiên, chiếc vòng nhựa dựng thẳng bên ngoài, rồi lăn đi mấy vòng vượt ra khỏi vạch, chụp lên một hòn đá nhỏ.
Ông béo mặt xanh mét, nhìn cậu con trai một cái. Thấy con trai tội nghiệp, lại làm ra bộ hào phóng đưa mấy chiếc vòng cuối cùng cho con trai:
– Tiểu Minh, con đến thử xem sao.
Cậu bé nhảy nhót không ngừng, giơ tay nhận lấy chiếc vòng, ném vào món đồ chơi nhỏ cách chân mình không xa. Lâm Dật Phi nhìn Vũ Hi một cái, trong lòng thấy buồn cười. Cách nhìn của bọn trẻ không ngờ còn sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1578069/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.