Trong phòng tràn ngập mùi khó ngửi, Quách Hà thiếu chút nữa nôn theo.Cuống quít đi mở cửa sổ, lại đẩy cửa phòng. Vốn định tránh ở bên ngoàihít thở không khí. Nhưng vẫn là không yên lòng người ban thân. Đành dựavào cửa ra vào, cẩn thận giám thị nhất cử nhất động của Lâm Dật Phi.
Cô gái xinh đẹp lại lộ vẻ kinh ngạc nhìn Lâm Dật Phi. Thiếu niên một tay vỗ nhẹ vào lưng Bách Lý Băng, lông mày không nhăn chút nào. Bách LýBăng thì tựa vào đầu vai của hắn, hai mắt nhắm nghiền.
Tư thế này mặc dù không tính là thân mật, nhưng phát sinh trên người Bách Lý Băng thì đúng là hi hữu.
Bách Lý Băng chợt mở hai mặt, nhìn người thiếu niên. Khuôn mặt vốn táinhợt trở nên ửng hồng, cũng không nói lời nào, hai mắt nhắm lại, hơichuyển đầu, khiến cho mình thoải mái hơn.
Lâm Dật Phi nhìn thấy vậy, sao không biết hành động của cô có chút mờám, chỉ phải dở khóc dở cười: - Đại tiểu thư, em cho rằng anh là cái gối à. Đã tỉnh rồi thì nằm xuống cho thoải mái.
Nói xong liền không khách khí bế cô lên, đặt cô nằm thẳng xuống giường.Đối diện với giai nhân gần như vậy, có thể nghe thấy hô hấp của cô. Lạinhìn thấy Bách Lý Băng đã mở to mắt, nhìn mình chằm chằm, lè lưỡi, mộtbộ nghịch ngợm.
Lâm Dật Phi lắc đầu, cởi giày giúp cô, kéo chăn đắp lên, cầm cái chậutới phòng vệ sinh, cẩn thận rửa sạch, mới thả lại chỗ cũ, nhìn về QuáchHà cười xin lỗi. Quách Hà thì vẫn lạnh lùng, ngẩng đầu nhìn trời.
Xách cái phích lên, thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/lang-tu-tai-do-thi/1577997/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.